Có mấy nữ nhân viên văn phòng là khách hàng quen, mỗi ngày đều tới đây ăn.
Còn nói chuyện phiếm với chủ quán: “Vẫn là ở chỗ cậu nấu đủ tư vị hơn. Cậu không biết thì thôi, đồng nghiệp của tôi mua 1 phần ở chỗ khác, nhạt nhẽo, không đậm đà như này.”
Chủ quán nói: “Còn không phải sao, chỗ tôi này không bao giờ cắt xén gia vị, mọi người đều nhìn tôi nấu, nhìn tôi bỏ gia vị.”
Cô gái nói: “Cái này còn có thể cắt xén?” Lần đầu nghe nói.
Chủ quán nói: “Bọn họ mua lẩu cay trở về liền bỏ túi ra, người tính toán một chút, 2 phần làm thành 3 phần, còn có thể giữ lại chút hương vị. Người có lòng dạ hiểm độc một chút liền trực tiếp cắt xén một nửa nguyên liệu. Như vậy hắn lại có thể kiếm thêm ít tiền. Làm như vậy lẩu cay làm gì còn hương vị gì đâu.”
“Nha, trách không được.” Trở về phải nói lại cho mọi người, chỗ này lại đông khách lên.
Tuy rằng không đạt tới doanh thu mười đồng như ngày đầu, nhưng mỗi ngày cũng iếm được năm đồng, một tháng cũng có 150 đồng. So với đi làm còn mạnh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT