Trần Hoài được khích lệ liền vui vẻ: “Chứ sao nữa.”
Hắn vô cùng thích ăn. Vì một ngụm ăn, thật sự không sợ tốn công sức.
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Mấy thứ này cậu cứ tùy tiện sử dụng. Nếu có gì muốn ăn, tôi đi mua về.” Từ khi mời được đầu bếp, cô hoàn toàn được giải phóng.
Lần đầu tiên cảm nhận được niềm vui ăn sẵn.
Trần Hoài cười nói: “Được.” Bốn cái tôm bánh làm cũng nhanh, cũng không chê nóng mà cho ngay 1 cái vào trong miệng, hắn bị nóng ui một tiếng, bất quá nóng cũng ăn, thật thơm!
Chờ ăn xong, Trần Hoài mới nói: “Hạ Chính Thần đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT