Thẩm Phán Đệ biết Thẩm Dẫn Đệ là đứa chuyên mách lẻo, phàm là chuyện gì tới tai nó, ngày mai cả nhà đều biết. Khóa cứng miệng, mặc kệ Thẩm Dẫn Đệ ghen ghét mình.
Thẩm Dẫn Đệ sắp tức chết rồi: “Đi học hai ngày liền không biết mình họ gì rồi. Bà nội nói rất đúng, con gái không tài mới là đức!”
“Tao thấy đầu óc mày bị ngâm nước rồi. Mày nguyện ý làm người thất học, có mắt như mù đó là vấn đề của mày. Nhưng thật ra mày muốn học, sợ là cũng không ai cho mày đi học.”
Thẩm Dẫn Đệ luôn luôn lấy việc nhanh mồm dẻo miệng của mình là niềm tự hào, không nghĩ tới hiện tại bị tam tỷ đáp trả làm á khẩu không trả lời được, nhịn không được oa một tiếng khóc lên.
Kết quả hơn nửa đêm, thanh âm lão cha Thẩm Đại Nghiệp bên kia hùng hùng hổ hổ vang lên: “Tìm đường chết à. Một đám đều là cảu nợ, nửa đêm nửa hôm còn khóc tang.” Còn có tiếng đồ nặng rơi xuống đất.
Thẩm Dẫn Đệ cũng chỉ dám gây chuyện trước mặt mấy người chị, vừa nghe ba mắng chửi, nức nở vài tiếng liền im mồm.
Lão nhị Thẩm Dẫn Đệ hạ thấp thanh âm: “Được rồi, đừng cãi nhau nữa. Ngày mai còn phải làm việc đấy.” Sau đó một lời khó nói hết nhìn Thẩm Phán Đệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT