Bọn họ đều là quỷ, Du Tố Tố nghe vậy rất hưng phấn, nhưng lại bất lực không dám đi ra ngoài, Trần Kim Bảo chắp tay tỏ vẻ đi hay không đều được. Phương Vọng Đệ không có ý kiến của riêng mình, đang chờ đợi cô quyết định. Diệp Tuyền nhìn Phương Vong Đệ mấy giây, sau đó đột nhiên đổi ý nói: "Được rồi, ngày mai đi lúc nào phiền các cô các dì qua gọi cháu một tiếng, Tố Tố còn có việc khác nên hai người sẽ đi cùng tôi."

Kế hoạch không thể theo kịp sự thay đổi, những người hàng xóm cùng đi du lịch trong Tết Đoan Ngọ đã đến gọi.

Trước khi Diệp Tuyền ra ngoài, khách nhìn thấy Quán Ăn Khuya đang mở cửa, ngửi thấy trong không khí mùi gạo nếp thơm phức của bánh ú hấp, liền thò đầu tới.

"Bà chủ, tôi ngửi thấy mùi bánh ú nhà cô. Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, sao cô không tranh thủ bán một ít cho chúng tôi nhân dịp này?”

Bánh đậu xanh và bánh ú luôn là hai món ngon không thể thiếu trong Tết Đoan Ngọ.

Ngày nay, các doanh nghiệp nóng lòng muốn bắt đầu quảng bá không khí lễ hội và bán hàng râm rộ trước một tháng. Cho dù là bánh thanh đoàn Thanh Minh, Tết Đoan Ngọ hay bánh trung thu cũng vậy. Người bán hàng vội như thế, khách hàng cũng vội theo.

Diệp Tuyền, người đang lười biếng điêu hành một quán ăn tối, cũng không thoát khỏi sự tra hỏi.

Cuối tháng 5, có người đến hỏi quán ăn vặt chỉ mở buổi tối có phục vụ bánh ú không. Quá nhiều người hỏi, bọn họ đã cố gắng lừa Diệp Tuyên bán một lúc nghìn chiếc hoặc đặt mua trước nửa tháng.

Diệp Tuyền chỉ giả vờ không nghe thấy, thống kê sơ bộ, cẩn thận lựa chọn nguyên liệu, khó khăn lắm mới kịp đặt lên kệ trước một ngày mà không bán ngay trong ngày.

Kỳ thi tuyển sinh đại học sắp diễn ra, ngôi trường đối diện phố Hỉ Nhạc đã được chọn làm địa điểm thi, sau khi thông báo địa điểm tổ chức kỳ thi một tuần trước khi thi, lượng người đến gần đó đã tăng mạnh. Những ngày này, ngày càng có nhiều học sinh và phụ huynh ghé qua để tìm đồ ăn.

Lo lắng sẽ ảnh hưởng đến thí sinh, mọi người đều vô thức giữ giọng nói nhẹ nhàng hơn khi phơi chăn và đi du lịch. Bầu không khí xung quanh khiến ngay cả tiểu Kiều Vượng, người còn hai năm nữa mới bước vào kỳ thi tuyển sinh đại học, cũng không khỏi cảm thấy lo lắng trong những ngày này. Nhưng với sự xuất hiện của Tết Đoan Ngọ, không khí lễ hội và niềm đam mê đua thuyền rồng của mọi người vẫn không hề giảm bớt.

Bánh ú và bánh đậu xanh vừa lên, ở trường trung học mọi người đều thích gặp may mắn.

Những sợi chỉ mỏng đủ màu sắc buộc những chiếc bánh thành những góc nhọn trông rất đẹp mắt.

Ở miền Nam, lá tre chủ yếu được sử dụng để làm bánh ú, trong khi ở miền Bắc, lá sậy được sử dụng phổ biến hơn, cũng như lá chuối và lá sen. Do hình dạng và mùi thơm của các loại lá khác nhau nên hình dáng của bánh ú cũng khác nhau. Một số có hình chữ nhật, trong khi một số khác có các góc nhọn tiêu chuẩn. Các loại bánh ú nhân đậu đỏ, chà là, thịt lợn, lòng đỏ trứng thông thường đều to và ngon, các loại gạo nếp nhỏ tinh tế, bánh ú nhiều hạt, bánh ú gạo vàng, mỗi loại được nhúng đường trắng và mật ong, cũng là những món ăn được yêu thích. Món bánh ú pha lê nổi tiếng với nhân hoa hồng, nhân sữa trứng và mứt, màu sắc sặc sỡ hiện rõ qua lớp vỏ trong suốt hiến chúng giống món tráng miệng hơn, chứa đầy những tủ bánh sáng màu cùng với bánh đậu xanh. Diệp Tuyền không chuẩn bị nhiều nguyên liệu, cụ thể thì mỗi loại hương vị đều làm hơn một trăm, cộng lại lên đến hàng nghìn.

Về việc ăn uống, Diệp Tuyền chưa bao giờ chê phiên phức, mỗi món mỗi loại ăn một ít và vô cùng thích thú nghiên cứu các hương vị mới.

Điều này cũng khiến thực khách tha hồ lựa chọn, tối hôm qua bánh ú vừa được bày lên kệ đã có chút khó khăn để lựa chọn.

Hầu hết các lao động trẻ nhập cư chỉ bắt đầu kỳ nghỉ vào dịp Tết Đoan Ngọ, họ bận rộn đến mức chóng mặt. Hoặc là bị thương gia lừa mua bánh ú trước nửa tháng, hoặc là mới bước vào một quán ăn tối vào đêm trước Tết Đoan Ngọ mới chợt nhận ra rằng Tết Đoan Ngọ đang đến gần và đã đến lúc ăn bánh ú.

Sự cạnh tranh trong ngành dịch vụ ăn uống ngày nay rất khốc liệt, các cửa hàng cũ đang cố gắng bắt kịp xu hướng sửa cũ thành mới, các cửa hàng mới nổi tiếng trên Internet thậm chí còn kỳ lạ hơn, mỗi cửa hàng đều có đặc sản riêng. Đang xoắn xuýt xem có nên mua loại bánh ú của cửa hàng mới trên internet hay không, thì những sản phẩm mới đã được tung ra tại Quán Ăn Khuya. Được rồi, không cần phải lo lắng nữa.

Nhìn thấy thực khách tràn vào náo nhiệt như thế, họ thậm chí còn bắt đầu xếp hàng để mua bánh ú. Học sinh và phụ huynh vừa đến gần đó tìm đồ ăn đều có chút tò mò, không khỏi mua thêm một ít.

Bên cạnh có những chiếc bánh ú tinh xảo để so sánh, còn chiếc bánh đậu xanh in hình vuông nhỏ tiêu chuẩn trong tủ bánh ngọt trông ít gây ngạc nhiên nhất. Nhưng chỉ cần mua một món và dùng thử sẽ thấy nó khác với những gì mua trên thị trường.

Diệp Tuyền đã chọn đậu xanh minh quang* từ tỉnh lân cận thành phố Thanh Giang khá nổi tiếng.

*Một loại đậu xanh có uy tín cao trên thị trường trong và ngoài nước vì màu xanh tươi, hạt to và vỏ mỏng, nước súp trong và dễ chín, hương vị sảng khoái và các dược tính như thanh nhiệt.

Bánh đậu xanh làm từ đậu xanh, còn vỏ hơi đắng và không đủ mềm nên cần cho thêm một chút đường.

Diệp Tuyền dùng đậu xanh đã bóc vỏ.

Đậu xanh bóc vỏ, chần sơ rồi hấp chín, rây nhuyễn kỹ, thêm bơ, đường, mạch nha vào xào từ từ rồi ép thành bột nhuyễn, chiếc bánh đậu xanh thơm mùi sữa sẽ tan ngay trong miệng. Thêm một ít kem hoặc các loại nhân lỏng khác, để nguội một lúc là món bánh đậu xanh ướp lạnh không quá ngọt nhưng vẫn vừa miệng đã sẵn sàng để thưởng thức.

Bánh đậu xanh truyền thống được cho thêm dầu mè và đường trắng, nếu để lâu dầu sẽ dễ rỉ ra ngoài khiến bánh có màu đậm hơn và kết cấu cứng hơn. Nhưng khi cầm vào thì hình dáng chắc chắn hơn, đẹp hơn và ít bị gãy hơn, nếu để lâu hơn một chút thì độ chênh lệch về mùi vị sẽ nhỏ hơn so với loại bơ, hâu như người trung niên và người già ở nhà đều quen ăn món này.

Công đoạn làm bánh đậu xanh rắc rối nhất là khâu chuẩn bị nguyên liệu, sau khi sơ chế rất dễ ép, tạo khuôn nên số lượng lớn hơn nhiều so với làm bánh trôi. Hầu hết những người vào cửa hàng đều mang theo một chiếc hộp. Đêm qua lên bánh ú và bánh đậu xanh, người mua tối qua thì không thể quên, còn người không mua thì bị thèm ăn đến mức khó chịu, phát hiên vừa sáng Diệp Tuyền đã mở nên họ nhanh chóng đến hỏi xem có thể mua thêm không. "Bà chủ, mọi người đi xem thuyền rồng đi, đang lễ hội mà, vui vẻ lên chút. Tôi sẽ ở lại trông coi cửa hàng. Tôi đã đi xem hội rất nhiều lần rồi, thiếu lần này cũng chẳng sao. Trong cửa hàng cũng còn một số nguyên liệu dưh trữ nên có thể bán từ từ được."

Trần Kim Bảo đưa ra ý kiến của riêng mình trước khi Diệp Tuyền từ chối. Ông ấy là một quỷ hồn đang chờ đầu thai, chạy đi tham gia vào cuộc vui của người sống làm gì? Nên xem thì cũng đã xem rồi, không có gì tiếc nuối cả. Diệp Tuyên liếc nhìn Trân Kim Bảo.

Lão quỷ từng cố chấp nuối tiếc trong quá khứ và nán lại trên thế giới này dường như đã hoàn toàn buông bỏ.

"Vậy tôi giao cửa hàng cho ông." Diệp Tuyên gật đầu đồng ý. Trần Kim Bảo mỉm cười, mang trứng kho vừa mới nấu vào bếp, cho vào một túi lưới nhỏ buộc bằng dây thừng nhiều màu sắc rồi đưa cho Phương Vọng Đệ: "Trứng Tết Đoan Ngọ, ăn chúng trên đường."

Diệp Tuyền nhướng mày, lấy trong túi ra mấy sợi dây thừng mua lúc sáng đi chợ: "Sợi dây ngũ sắc, mỗi người một sợi."

Trân Kim Bảo dở khóc dở cười: "Bà chủ, đây là thứ cho trẻ con mà." "Tôi là bà chủ, tôi có quyên quyết định cuối cùng." Diệp Tuyền bắt đầu phát biểu.

Cô đã trải qua rất nhiều thế giới tận thế, nhìn vẫn như mới trưởng thành, nhưng nếu thực sự muốn đếm thì chắc chắn họ phải gọi cô là tổ tiên. Chỉ là một kỳ nghỉ vui vẻ thôi, có nói hạn chế cũng vô nghĩa.

Du Tố Tố từ bên cạnh bay ra, lấy đi cái đầu tiên: "Tôi là con nít! Cảm ơn bà chủ!"

Phương Vọng Đệ một tay cầm quả trứng và dùng tay kia cố gắng buộc sợi dây đầy màu sắc vào cổ tay cơ thể người giấy. Nhìn thấy Diệp Tuyền kiên trì, lão Trân cũng cười tiếp nhận, duỗi tay còn lại ra sau lưng.

Điều đáng kinh ngạc là còn có một túi nhỏ khác đựng trứng om."Bà chủ cũng ăn đi."

"Đi thôi." Diệp Tuyền xua tay, gọi Phương Vọng Đệ đi cùng hàng xóm chờ ngoài cửa.

Trần Kim Bảo treo chiếc bảng đen nhỏ ghi thực đơn bánh ú ngày hôm qua lên, đứng canh trước cửa bưng những viên kẹo mà ông ấy đã nghĩ đến mấy ngày nay.

Sau khi Phương Vọng Đệ đi ra ngoài, cô ấy cũng đi theo Diệp Tuyền từng bước một.

Cô ấy cố gắng bước đi vài bước sau khi có được bằng thể, khi còn là một con ma trong trường, cô ấy sẽ đi lang thang trong tòa nhà giảng dạy để tránh nắng và nghe giảng, cô ấy không phải là một con ma không bao giờ dám ra ngoài. Hôm nay trời nhiều mây nên lực tác động yếu hơn, nhưng việc bước ra ngoài một cách trang nghiêm và đi giữa đám đông vẫn khiến cô ấy có chút lo lắng. Diệp Tuyền đút hai tay vào túi, lười biếng đi theo nhóm người lên xe buýt đến khu vực xem đua thuyền rồng.

Độ nổi tiếng của cuộc đua thuyền rồng ở Thanh Giang không cao bằng Bách Xuyên, có người giàu có và gia tộc tham gia, nhưng sự nhiệt tình của mọi người cũng không kém gì Bách Xuyên.

Những tiếng reo hò cuồng nhiệt, tiếng kèn, tiếng trống lan tỏa khắp mọi người, đám đông ồn ào chen chúc, ngóng chờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play