Nghiêm Yên tươi cười vô cùng nhiệt tình,"Hiện tại chúng tôi có cung cấp chỗ ở và tiền lương năm hiểm một kim cho nhân viên là sinh vật phi nhân loại, tài nguyên tu hành cần gì có thể nói cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ tận lực làm được.”
"Năm hiểm một kim?"
Từ ngữ hiện đại đối với Long Nữ từ thời cổ đại mới thức tỉnh mà nói là thực sự rất xa lạ, Ngao Tĩnh suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra "Năm hiểm một kim mà các người nói, chính là thứ mà nhân loại bây giờ sẽ dùng để cung phụng Long Quân đúng không?"
Nghiêm Yên tạm dừng một chút,"Ừm... cũng có thể hiểu như vậy."
"Vậy cũng được." Ngao Tĩnh gật đầu, Sau này tôi lại là Long Quân rồi! Tôi nói trước, tôi không tượng cần điêu khắc và hương khói, tượng mà nhân loại các người điêu khắc cho tôi lúc trước rất khó coil"
Ngao Tĩnh thở dài, không ôm quá nhiều hy vọng đối với lời hứa của nhân loại,"Bây giờ tôi cũng không dám tùy tiện mà tu luyện, một hơi liền rút cạn linh khí sẽ không tốt. Các người có thể cho tôi cái gì?"
Việc làm năng lực của Long Nữ tăng lên, đích thật là một chuyện phiền toái.
Nghiêm Yên vừa định nói rằng Cục quản lý sẽ tìm tài nguyên, nghĩ biện pháp lật xem sách cổ tìm ra một con đường giúp Long Nữ, lại chợt nghe phía trước vang lên một thanh âm.
Diệp Tuyên miễn cưỡng ngáp một cái,"Rồng là thần thú đứng đầu thủy tộc, chỉ huy thủy tộc cũng có thể tăng lên năng lực mà?”
Ngao Tĩnh gật đầu/Có thể là có thể, nhưng mà tôi nuôi nhiều thủy tộc như vậy làm gì? Ở thời đại này, ngược lại là không có Long Quân nào phân chia phạm vi quyền hạn quản lý thủy tộc với tôi, nhưng việc nâng cao năng lực luôn có giới hạn, nuôi thủy tộc nhưng lại không có chỗ thả, thả ra khẳng định sẽ ảnh hưởng đến các người, thật phiền phức mà."
"Nuôi trồng thủy sản." Diệp Tuyền mỉm cười.
"Hả?" Ngao Tĩnh mờ mịt.
Cho dù là Long Nữ trưởng thành rồi mới lên làm Long Quân, thường xuyên trà trộn trong nhân gian để du ngoạn, cũng sẽ không hiểu về những việc thông thường này. Khi nghe nhắc tới thì hai mắt hoàn toàn mờ mịt.
Diệp Tuyền lấy điện thoại di động ra tìm kiếm nuôi trồng thủy sản, hình ảnh màu sắc rực rỡ cùng định nghĩa bằng ngôn ngữ loài người rõ ràng hiển thị lên, Ngao Tĩnh rất nhanh liên hiểu được ý của cô.
Hai mắt Ngao Tĩnh lên,"Sau khi bán được cá lớn là có thể tiếp tục nuôi cá nhỏ, biện pháp tốt đó!"
Nghiêm Yên:...
Long Nữ lại đi nuôi trông thủy sản? Trong lúc nhất thời, cô ấy không biết nên thương hại thủy tộc, hay là nên thương hại những thương nhân nuôi trồng thủy sản khác đương nhiên sẽ bị nghiền ép. Nhưng... đây cũng là một chuyện tốt.
Cục quản lý thu hoạch được rồng, Long Nữ thu hoạch được năng lực, Diệp Tuyền thu hoạch được cá ngon, tất cả mọi người đều cảm thấy rất hài lòng.
Ngao Tĩnh giải quyết xong chuyện phiền toái vê năng lực, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy nhìn quanh bốn phía, thấy tòa nhà cao tâng phía xa cùng bờ biển ngàn năm không thay đổi, có loại cảm giác vui sướng khi tỉnh lại rồi đi dạo chơi thế giới mới,"Thời đại mạt pháp suy yếu, tôi đợi thêm một thời gian, đến lúc đó cũng nên đi luân hồi. Thay vì ngủ mà trải qua toàn bộ thời đại này, ngủ say rồi biến mất và tiến vào luân hồi, còn không bằng mở mắt ra, nhìn ngắm thế giới này."
Nghiêm Yên nghe Ngao Tĩnh nói xong, chợt nhớ ra,"ÐĐúng rồi, Long Nữ có thể ở lại nhân gian bao lâu?"
"Có lẽ... hơn trăm năm?" Long Nữ Ngao Tĩnh không quá xác định,"Phải xem tốc độ biến mất linh khí của thế giới như thế nào."
Nghiêm Yên nhiều nhất cũng chỉ có thể sống hơn một trăm năm, nhìn bộ dáng "Đây không phải là chuyện đương nhiên sao" của Long Nữ, cũng có chút không khống chế được biểu tình.
Một khoảng thời gian ngắn của sinh vật thần thoại, so với định nghĩa của nhân loại thì thật sự là kém quá xa... Nhưng nếu ngẫm lại, nếu sinh vật thân thoại ngủ gật một cái cũng có thể liền đã hơn trăm năm, nói là một khoảng thời gian ngắn, hình như cũng không có vấn đề gì.
Nghiêm Yên cảm thấy yên tâm/"Nếu vậy, Cục quản lý hoan nghênh cô gia nhập."
Dây thừng kim quang trói Ngao Tĩnh đã hóa thành từng đốm kim quang, biến mất không thấy.
Ngao Tĩnh lắc lắc cổ tay cuối cùng cũng đã được thả ra, trừng mắt nhìn Diệp Tuyền một cái,"Này, lát nữa tôi nuôi cá cho cô ăn, cô đừng nghĩ đến việc ăn rồng nữa!"
Diệp Tuyền bật cười, cố ý trêu chọc cô ấy,"Vậy phải xem con cá cô nuôi ra thế nào đã."
"Đợi một chút, tôi đi ngay!" Ngao Tĩnh chịu không nổi kích thích, lập tức đi gọi Nghiêm Yên,"Cái đó, cái đó... người của triều đình, thủy triều ở thành phố Vịnh sắp rút rồi. Nơi mà các ngươi nói là ở đâu? Có cá gì đều mang đến đây cho tail"
Ngao Tĩnh đúng lý hợp tình bắt đầu sai khiến mọi người, các tu sĩ Cục quản lý không khỏi bất đắc dĩ nói,"Cô xem trước thích nơi nào, thích thủy tộc nào, chúng tôi sẽ điêu động họ ngay."
Long Nữ cùng Cục quản lý ăn nhịp với nhau, Diệp Tuyên cũng không thèm quan tâm, ánh mắt rơi vào bùn đen được bao quanh bởi ánh sáng vàng.
Diệp Tuyền kéo tơ lột kén bóc ra khí tức bên trong, sau khi phân biệt từng cái một, sức mạnh kỳ quái bên trong liên hiện ra, sắc mặt cô hơi trâm xuống.
Nghiêm Yên cuối cùng cũng đợi được cho đến khi người ở văn phòng đến, thành công thoát thân lại đây, nhìn sắc mặt Diệp Tuyền, trong lòng thấy hơi căng thẳng.
"Ác niệm này không đúng sao?"
Diệp Tuyền cười nhạo."Không chỉ là ác niệm, một hỗn hợp trộn lẫn từ m.á.u người cùng hương khói, cộng thêm một chút khí vận... Chẳng trách có thể lừa được cả rồng."
Rồng, nhất là rồng đã từng làm Long Quân, tuy rằng chỉ còn lại có một chút chân linh, nhưng vốn là đã quen thuộc với hương khói của các tín đồ.
Giống như chất độc bọc đường, mùi hương quen thuộc và hơi thở của con người không đánh thức con rồng ngay lập tức, tạo cơ hội cho ác niệm lợi dụng.
Nếu linh hồn của Long Nữ vĩnh viễn ngủ say, cô ấy sẽ bị những ác niệm khống chế. Nếu Long Nữ sau khi tỉnh lại tham luyến sức mạnh do ác niệm mang đến, cô ấy sẽ bị tà niệm điều khiển và thực sự trở thành con rối của nó. Diệp Tuyền bao lấy một chút ác niệm còn sót lại, để Nghiêm Yên phân biệt rõ ràng và xác nhận chúng, sau đó ánh sáng vàng lóe lên và biến mất.
Diệp Tuyên chán ghét xua tay, có loại khó chịu khi bị đồ bẩn dính vào tay, chỉ chỉ vào giếng cạn,"Tôi đã diệt trừ tà niệm ở dưới giếng, nhưng các tu sĩ xuống giếng rất phiền toái, để Ngao Tĩnh xuống xem tiếp đi, ác niệm không phải tự nhiên mà xuất hiện, phía dưới chắc chắn phải có trận pháp dẫn dắt. Đúng rồi, còn có trấn Quỷ Tỉnh của Bạch Vân Quán, cũng phải điều tra."
Diệp Tuyền có lẽ sẽ không làm cái này, nhưng ở thế giới tận thế thấy rất nhiều thủ đoạn ác độc trong lúc làm nhiệm vụ, một chuỗi gộp tất cả lại với nhau liên biết rằng có vấn đề.
Bị Diệp Tuyền điểm danh Nghiêm Yên cũng sửng sốt, vội vàng đi tìm Ngao Tĩnh.
Ngao Tĩnh vừa nghe thì ra là tìm kiếm thứ hại cô ấy, không nói hai lời, như một mãnh tử nhảy vào trong giếng nước dịu dàng, nháy mắt lại biến thành một con Bạch Long.
"Ngao Tĩnh chờ một chút!" Nghiêm Yên gọi cô ấy lại.
Một chiếc sừng rồng từ trong giếng nổi lên lắc lư, Ngao Tĩnh chỉ còn lại một chiếc sừng rồng, cô ấy vừa muốn nghe lời khen ngợi của con người vừa muốn ăn đồ cung phụng của con người, cô ấy không vui khi xuất hiện trước mặt mọi người như thế này lại.
Nghiêm Yên đưa một chiếc điện thoại chuyên nghiệp ra, chống thấm nước và đưa cho Ngao Tĩnh,"Mang theo cái này! Cô có thể chụp được hình ảnh bên dưới!"
Ngao Tĩnh nháy mắt mấy cái, vừa rồi cô ấy nhìn thấy được văn tự tranh vẽ trên khối vuông nhỏ này, bây giờ cô ấy được yêu cầu mang nó theo trước khi xuống nước, đây có phải là một pháp khí mới được phát triển trong thời đại nhân loại này không?
Ngao Tĩnh sờ vào điện thoại di động một chút, tò mò cúi đầu nhìn xuống, phát hiện đối diện cũng xuất hiện một con Bạch Long một sừng, xấu xí đến mức khiến cho Ngao Tĩnh dùng sức một cái, răng rắc một tiếng nứt thành hai nửa.
Ngao Tĩnh:...
Chiếc điện thoại bị gãy lần nữa nổi lên mặt nước, không hiểu sao cô ấy lại thấy chột dạ.
Đổi điện thoại di động, Ngao Tĩnh cẩn thận cầm điện thoại di động lặn xuống, theo hạ xuống ánh sáng trong nước từ từ mờ đi.
Đang chìm trong dòng sông ngầm tối tăm, không biết đi được bao lâu, đột nhiên phía trước chợt hiện lên một luồng sáng rực rỡ.
Từng viên minh châu tản ra vầng sáng nhu hòa, khảm ở sâu trong huyệt động dưới nước, vây quanh một thần đàn, như chúng tinh phủng nguyệt* đem thần đàn bằng bảo thạch hình bát giác bóng loáng nâng lên. Bảo thạch hình bát giác vừa vặn chỉ lớn hơn Bạch Long một vòng, mặt trên còn lưu lại một phần dấu vết uốn lượn, hiển nhiên là Long Nữ đã ngủ say ở đây nhiều năm qua.
* Chúng tinh phủng nguyệt: chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng
Sau khi bị nước bao phủ, với sự chuyển động của linh lức lòng đất từng trông giống như một cái giếng cạn thông thường lộ diện hình dáng thật sự của nó.
Long Nữ cho dù bị trấn áp mà ngủ say, bên người vẫn có loại đồ vật trưng bày xứng với thân phận của cô ấy.
Vừa nhìn thấy nơi mình từng ngủ say, một tiếng rông gầm giận dữ đột nhiên vang lên từ dưới nước. Các tu sĩ đang đợi trước giếng tỏ ra lo lắng,"Ngao Tĩnh đã tìm thấy gì? Nếu cảm thấy không thoải mái, hãy nhanh chóng lên đây!"
"Mẫu thân để lại cho ta một viên Minh Châu Phong Trấn, nhưng lại chẳng để lại gì khác cho ta??? Không có khả năng!" Bạch Long trợn tròn mắt dạo qua hai vòng, nhưng vẫn không phát hiện ra vật gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT