"Nhưng tôi có thể nhờ người khác xem bói giúp." Diệp Tuyền lấy điện thoại di động ra.
Thanh Tĩnh nghi ngờ: "Có phải là một đạo hữu bí ẩn nào đó không?" Sự xuất hiện đột ngột của Diệp Tuyền khiến người ta ngạc nhiên, có lẽ đằng sau cô có một môn phái vô danh nào đó?
Diệp Tuyền chậm rãi trả lời: "Là sư thúc tổ của cô."
Thanh Tĩnh: Sư thúc tổ nào?
Diệp Tuyền: [Chỉ có ảnh của chủ nhân và thời gian con mèo ra đời thì có tính được là con mèo hiện đang ở đâu không?]
Hãy để bà Hoàng và gia đình bà tìm kiếm những thứ mà con mèo màu cam đã sử dụng, đây chỉ là thứ dự phòng. Thực sự rất khó để xem bói được tung tích con mèo, vì vậy chúng ta có thể sử dụng những thứ liên quan chặt chẽ đến con mèo để truy tìm.
Lục: [Có thể tính được. ]
Trên đỉnh núi trời đã chạng vạng, những tia sáng nhạt như dần phủ lên trên thanh kiếm một tấm áo choàng màu xanh, mỗi sợi tóc dường như đều để lại dấu vết của tia sáng, khẽ phát sáng.
Lục Thiếu Chương tay cầm kiếm phong ấn, một luồng linh lực vô hình tỏa ra.
Vâng sáng nhanh chóng mờ đi, ngay cả mái tóc dài vốn trong suốt và hơi phát sáng cũng trở nên tối hơn rất nhiều.
Lục Thiếu Chương lấy điện thoại di động từ trong tay áo ra, dựa vào kết quả bói toán xác định vị trí cụ thể trên bản đồ, nhấn nút gọi, khuôn mặt của ông ấy được phản chiếu lên màn hình.
Đây là lần đầu tiên ông ấy gọi điện bằng video nên ông ấy cũng không có kinh nghiệm, thoạt nhìn đã thấy góc chết. Lục Thiếu Chương nhanh chóng thay đổi tư thế.
Thanh Tĩnh vẫn đang nghi ngờ những gì cô ấy vừa nghe thấy thì có thông báo cuộc gọi video đến trên điện thoại di động của Diệp Tuyền.
Đạo sĩ tóc trắng trên màn hình nhìn có vẻ trâm lặng, không chút biểu cảm nhưng giọng nói lại ôn hòa hơn nhiều so với giọng nói Thanh Tĩnh thường nghe: "Có rất nhiều thứ ở gần nước, bên kia sông, tại số nhà 177, đại lộ số 3, quận Lưu An, ngoại ô thành phố Giang Dương. Một ngày sau sẽ xảy ra cái chết. Những người xung quanh sẽ tham gia vào việc g.i.ế.c mổ."
Ông ấy không giống như những đạo sĩ bình thường chỉ đưa ra những chỉ dẫn mơ hồ khi tính toán hoặc dùng vô số thuật ngữ mô tả để che giấu mà đưa ra một quan điểm chính xác đến đáng sợ.
Thanh Tĩnh sửng sốt.
Trong lòng Thanh Tĩnh đang vô cùng hỗn loạn. Cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng sư thúc tổ của mình lại có thái độ ôn hòa như vậy, đồng thời cũng vô cùng ngạc nhiên vì ai có thể tính toán được chỉ tiết đến mức này và chịu đựng được linh lực tiêu hao lớn như vậy, không phải sư thúc tổ của cô ấy thì ai có thể làm được?
Trước khi kết quả được đưa ra trên màn hình, Thanh Tĩnh thoáng nhìn thấy một màu đỏ hồng rất quen thuộc.
Tai của sư thúc tổ của cô ấy có màu đỏ. Thanh Tĩnh: Tôi dường như biết được điều gì đó khủng khiếp. Ôi Thượng Thiên lão quân, chuyện đó xảy ra khi nào?
Diệp Tuyền hơi cau mày khi nghe thấy từ g.i.ế.c mổ.
Bà Hoàng nghe nói việc xem bói đã tính toán được địa điểm, kinh ngạc đứng lên: "Sao nó lại chạy tới nơi đó?"
Ông Hoàng mang chiếc gối mà Cam Cam thích nằm trở lại, nghe nói mèo con đã chạy sang bên kia bờ sông, ông ấy đang hy vọng không biết cháu gái mình có tìm được con mèo thay thế hay không.
"Để tôi tới đó." Diệp Tuyên cầm lấy chiếc gối.
Cô tạm thời giao cửa hàng cho Du Tố Tố đang nhìn cô chăm chú. Du Tố Tố không thể nấu ăn nhưng ít nhất cô ấy có thể múc cháo.
Đại Kim rên rỉ và kéo lấy quần Diệp Tuyền, nóng lòng muốn chạy theo. Diệp Tuyên không ngăn cản. Đại Kim thông minh hơn quỷ hài tử, mang theo bên mình có thể giao tiếp được với những quỷ thú khác.
Chiếc xe.Jeep lao ra khỏi thành phố Thanh Giang nhanh như chớp, vừa qua cầu vượt sông đã đến địa điểm mà Lục Thiếu Chương đã tính toán.
Đó là một nhà kho.
Trước cửa nhà kho có treo tấm biển "Trạm cứu hộ thú cưng tình yêu”.
Hơn một giờ trước, quán cà phê mèo được mở ở thành phố Giang Dương.
Quán được trang trí bằng màu macaron ấm áp, có thể thấy các nhà cây cho mèo leo trèo, bánh xe, đường trượt cao đụng trần ở khắp nơi. Một số con mèo đang lẩn trốn, một số con thì vẫy đuôi, cọ cọ con người.
Ở Miêu Già không chỉ có công chúa nhỏ như búp bê vải mà còn có vài con mèo ngoại mềm mại. Có con thì kiêu hãnh như sư tử trắng, hai con mèo màu bò sữa quần thảo nhau rồi lăn vào trong lòng người.
Màn ảnh của phòng phát sóng trực tiếp quay tới chúng, thu hút người xem bật cười.
Tuy diện tích quán cà phê không lớn nhưng cũng khá nổi tiếng ở trên mạng, có rất nhiều khách hàng. Mỗi con mèo đều có fans riêng của chúng nó, không ít người hâm mộ đến âu yếm con mèo mà mình thích.
Khi vào cửa Miêu Già sẽ được thông báo là có khu vực quay chụp, người không thích có thể không vào, nhưng cũng có người chuyên gia chạy tới phòng phát sóng trực tiếp chào hỏi, khoe khoang niềm vui khi ôm mèo với những khán giả trên mạng.
Phòng phát sóng trực tiếp mở toàn thời gian. Hầu hết những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đang nhàn nhã đọc bình luận. Cách đây không lâu xuất hiện một đống spam.
[Hôm nay “Bách Vị Xuyên Thiêu" tới gặp Hinh Hinh sao? Mèo con ở Miêu Già thật có lộc ăn! Anh Xuyên Thiêu nấu cơm rất ngon, cơm mèo cũng không ngoại lệ! Tôi thấy Xuyên Thiêu đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đem qua, cực kì lịch sự!]
[Dĩ nhiên là chuẩn bị rất đầy đủ. Tôi nhớ Xuyên Thiêu từng nói anh ấy có mở một trạm cứu trợ động vật, rất hiểu chó mèo thích ăn gì!]
[Woa, không ngờ anh Xuyên Thiêu lại có tình yêu như vậy?]
[Tôi rất thích Hinh Ái, mặc dù không có thời gian tới Miêu Già nhưng xem mèo qua phát sóng trực tiếp cũng cảm thấy rất hạnh phúc -]
[Woa, hai người bọn họ vậy mà lại cùng thành phố, rất nhanh sẽ mở phát sóng trực tiếp. Ở đâu vậy? Tôi cũng muốn học làm cơm mèo. Phòng phát sóng trực tiếp "Miêu Già của Hinh Hinh" vẫn chưa có, Bách Vị Xuyên Thiêu" cũng không mở phát sóng trực tiếp, là tôi tới chậm rồi sao?]
Thú cưng của thành phố Giang Dương "Miêu Già của Hinh Ái" và blogger ẩm thực "Bách Vị Xuyên Thiêu" sẽ cùng nhau phát sóng trực tiếp. Bọn họ đã thông báo trước mấy ngày cho các fan. Khi các fan hâm mộ vào phòng phát sóng trực tiếp lại không thấy gì, không khỏi có chút tiếc nuối.
Rất nhanh đã có người giải đáp thắc mắc: [Vừa rồi tôi có thấy! Hinh Hinh ra cửa đón người!]
Có một chiếc minibus đậu trước cửa Miêu Già, rất nhanh đã có một chàng trai cao ráo, mặt mũi hung tợn đi xuống khỏi ghế lại.
"Miêu Già của Hinh Ái" cũng là blogger Đinh Hinh khi vừa ra tới cửa Miêu Già thấy người đàn ông đó thì liền hoảng sợ.
Người đàn ông mặt đen đó quay đầu vẫy tay với cô: "Hinh Ái? Woa, lúc phát sóng trực tiếp vậy mà lại không bật filter, cô xinh đẹp quá. Tôi là Bách Vị Xuyên Thiêu, họ Bạch, tên là Bạch Xuyên Thiêu, gọi tôi là anh Bạch hoặc Xuyên Thiêu đều được. Có phải làn da tôi khi không có filter nhìn có hơi đáng sợ không?”
Anh Xuyên Thiêu cười rộ lên, sự hung tợn kia cũng biến mất, thoạt trông có chút ngờ nghệch, nhưng cũng sánh ngang với blogger ẩm thực kia.
Đinh Hinh nén sự khó chịu trong lòng xuống, mỉm cười tiến lên vài bước: "Tôi là Miêu Già của Hinh Ái, Đinh Hinh. Phòng bếp đã chuẩn bị xong, hôm nay xem xem anh Xuyên Thiêu trổ tài như nào! Mèo chỗ tôi thường ăn thịt ức gà, thịt bò và vẹm, anh mang theo gì vậy?”
Hình như cô... nghe thoang thoảng mùi m.á.u tươi, có chút buồn nôn.
Anh Xuyên Thiêu mở cốp xe, lấy ra hai thùng thực phẩm đông lạnh lớn: "Tôi có đem tới, nhất định sẽ cho đám mèo ăn no, cô nhìn xem.”
Cánh tay cơ bắp của anh Xuyên Thiêu xách hai thùng đồ lớn lên nhau, rồi bỏ lên cái xe chở hàng mà nhân viên cửa hàng đem ra sau đó hai người cùng đi vào cửa hàng.
Anh Xuyên Thiêu kéo xe con vào cửa, thay giày, rửa tay xong bèn đánh giá sơ qua bên trong.
"Chỗ cô đúng là rất đẹp, mèo đều được nuôi mập mạp, xinh xắn... Cái kia là cây cho mèo mà cô làm à? Đúng là rất có lòng. Nguyên liệu làm có đắt không? Không đắt thì tôi cũng làm một cái cho mèo ở trạm cứu trợ của tôi chơi."
Anh Xuyên Thiêu thuận miệng nói, ánh mắt mãi dõi theo hướng mà con mèo chạy. Trong ánh mắt hiện lên một tia tham lam kỳ lạ.
Ánh đèn ấm áp chiếu xuống phần lông mềm mại bị xõa tung của con mèo, vừa nhìn là biết được chăm sóc rất cẩn thận và chu đáo. Nhân viên trong tiệm, bao gồm cả Đinh Hinh đều là người trẻ tuổi, trong đó chỉ có một người cao gây là nhân viên nam trong cửa hàng.
"Cũng tạm." Đinh Hinh cảm giác ánh mắt anh ta khi nhìn mèo có chút khó chịu, nhưng cô chỉ cho rằng mình đang lấy giá trị nhan sắc ra đánh giá người khác.
Nói một con mèo béo không phải rất bình thường sao? Khách khác tới nơi này vẫn luôn khen ngợi như vậy, sao cô lại như thế chứ? Không nói chuyện khác, lỡ như tới phòng phát sóng trực tiếp bị quay lại cô nhất định sẽ bị fans nói là không lễ phép. Nghe tới trạm cứu trợ, Đinh Hinh cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái. Cô dẫn đường đi qua rào chắn trong Miêu Già thay đổi đề tài: "Tôi có thể vẽ cho anh một cái bản đồ hoặc là lần sau tới trạm cứu trợ giúp anh làm cây cho mèo. Miêu Già cũng hoan nghênh mèo con khỏe mạnh tới làm công."
Phòng phát sóng trực tiếp vang lên tiếng bước vào của hai người. Những fans ngồi chờ đợi buổi phát sóng trực tiếp chung của hai blogger cũng trở nên hưng phấn.
[Woa, xem ra còn có lần hợp tác tiếp theo! Anh Xuyên Thiêu mau chóng gửi hình ảnh và dữ liệu của trạm cứu trợ qua đi, chúng tôi chọn một con mèo may mắn tới làm việc]
Đinh Hinh khom lưng chào hỏi khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp: "Hello, chào mọi người - hôm nay Hinh Hinh và anh Xuyên Thiêu sẽ cùng làm đồ ăn cho mèo ở Miêu Già. Anh Xuyên Thiêu của Bách Vị Xuyên Thiêu sẽ mang tới cho chúng ta bữa tiệc gì, chúng ta cùng chờ đợi nhé!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT