Người nhà họ Bách đúng là chủ cho thuê nhà, nhưng người chủ nhà đầu tiên là Bách Vi, sao lại không tính là chủ cho thuê nhà được chứ?

"AI Cảm ơn cô nhiều lắm." Hai vợ chồng duỗi tay ra nhận lấy hộp giữ nhiệt Diệp Tuyền đưa cho, tâm trí còn đang lo cho con gái trong phòng bệnh, nước mắt lưng tròng: "Con gái chúng tôi vừa mới tỉnh lại, hiện giờ đang vội không chú ý được tiếp đón, chúng tôi sẽ rửa sạch rồi trả lại."

Diệp Tuyền ngắt lời cảm ơn dài ngoằng của bọn họ, xua tay rời khỏi.

Hai vợ chồng nhìn nhau, đều không nghĩ tới chủ nhà sẽ tốt như vậy.

Khi nhà họ Mai rơi vào bước đường cùng, đã thử tìm người địa phương hỏi thăm tin tức của chủ nhà, sự hướng dẫn của chủ nhà đã giúp đỡ cho bọn họ rất nhiều. Không ngờ chủ nhà lại vẫn nhớ đến... Mặc dù gặp chuyện không hay, nhưng trên thế giới này vẫn có rất nhiều người tốt.

Sau khi Mai Lan nhảy lầu được đưa tới bệnh viện, ngoại trừ khâu mấy mũi ở đầu, não hơi bị chấn động ra, thì cơ thể hồi phục rất tốt, chỉ là mãi vẫn không tỉnh lại. Nhìn thấy người tỉnh lại, bệnh viện cũng thở phào nhẹ nhõm, kiểm tra sơ bộ xác định tinh thần tỉnh táo, rồi thông báo phải theo dõi thêm, nếu hồi phục tốt thì có thể xuất viện.

Không đề cập tới sự cảm ơn rối rít của hai vợ chồng nhà họ Mai và cậu con trai nhỏ, khi tiễn bác sĩ rời khỏi, lập tức thấy một đám người đang lao tới bên ngoài hành lang phòng bệnh.

Người nhà họ Mai lập tức thay đổi sắc mặt, nghiến răng nghiến lợi: "Họ Lưu, các người tới làm gì! Con gái chúng tôi đều đã như vậy rồi, các người còn muốn làm cái gì nữa?"

"Xem anh nói kìa, chúng tôi không phải tới thăm cô bé sao? Nghe nói Lan Lan đã tỉnh, ôi chao vậy là quá tốt rồi!" Trên khuôn mặt những người nhà họ Lưu là vẻ vui mừng giả tạo khác nhau, nói: "Mọi người ở đây nhiều ngày như vậy, vào bệnh viện chính là đốt tiền, tốn công lắm đúng không? Đến trường hay là cuộc sống của mọi người cũng phải cần tiền... Thăng Thăng nhà chúng tôi cũng có thiện cảm với cô bé, nó cũng đã biết sai rồi, nếu đã có thể lên lớp, vậy thì coi như xong nhé?"

Bố Mai lùi lại một bước, tránh người nhà họ Lưu nhét thẻ vào trong ngực: "Các người có ý gì?"

Trong phòng bệnh, Mai Lan đã dần dần tỉnh táo lại, mặc dù vẫn còn hơi yếu, nhưng đã có thể nghe được rõ ràng bên ngoài đang nói điều gì. Cô ấy cố gắng há miệng: "Tôi... Không."

Mai Lan hít một hơi thật sâu, giọng nói rõ ràng hơn một chút: "Tôi tuyệt đối, không, tha thứ"

Mẹ Mai lau nước mắt: "Đúng vậy, không thể coi như xong được!"

Người nhà họ Lưu lo lắng, vừa tức vừa giận: "Sao các người lại có thể như vậy nhỉ! Sau khi đi tù thì cả đời sau này sẽ bị huỷ hoại, tham gia quân ngũ hay là điều tra chính trị cũng không qua nổi... Không phải cháu không có chuyện gì rồi sao, cũng không phải là Thăng Thăng nhà chúng tôi khiến cháu tự sát, tuổi còn nhỏ mà lòng dạ độc ác như vậy, huỷ hoại Thăng Thăng nhà chúng tôi thì có lợi ích gì cho cháu hả? Nếu cháu không biết điều, thì đừng mong nhận được một xu nào!"

Không hiểu sao mấy ngày nay không liên lạc được với Lưu Thăng, nhà họ Lưu chỉ nghĩ là cậu ta thông minh đi tìm đám bạn bè xấu để tránh tình hình, ngược lại không hề lo lắng. Chỉ là cảnh sát điều tra càng ngày càng bất lợi cho bọn họ, đành phải cho người nhìn chằm chằm ở bệnh viện, khi người tỉnh lại, sẽ có thể chạy tới bất cứ lúc nào nghĩ cách mang thư hoà giải tới. Thân thiện bị từ chối, bọn họ lập tức biến thành vẻ ép buộc dụ dỗ quen thuộc.

Nghe bọn họ trả lời, bố Mai tức giận đến mức nửa ngày không nói được câu gì, chỉ chặn ở bên ngoài phòng bệnh, lặp đi lặp lại câu đuổi người "Đi đi-"

"Tôi có thế cảm thấy chuyện này rất quan trọng, nhưng cũng chẳng quan trọng đến mức phải chết, các người là những người đi hại người khác, dựa vào cái gì mà nói như thế hả?" Giọng nói của Mai Lan mặc dù còn rất yếu, nhưng lại vô cùng rõ ràng: "Dựa vào cái gì hả? Nếu không phải tự chính chúng tôi kiên trì cố gắng, nếu không phải có chính quyền địa phương hỗ trợ, vậy thì cả đời của tôi cũng sẽ bị huỷ hoại rồi!"

Trong lòng cô ấy dường như vẫn còn một giữ lại một chút bình tĩnh, khiến cho cô ấy có thể suy nghĩ một cách có trật tự.

"Tôi có một lựa chọn bốc đồng, tôi đã phải trả giá đắt. Tôi tha thứ cho cậu ta, cậu ta không nhận sự trừng phạt thì sẽ còn hại những người khác. Cậu ta làm chuyện xấu cũng phải trả giá đắt. Pháp luật sẽ bảo vệ tôi, tôi sẽ nhận được khoản bồi thường xứng đáng. Cho nên..."

"Cầm tiền của các người về đi! Tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ!"

Các phóng viên đi sau nhà họ Lưu khí thế hung hăng đã ghi lại toàn bộ lời từ chối nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ của Mai Lan. Phóng viên không nhịn được nín thở, ngạc nhiên trước sự tỉnh táo cô gái nhỏ, càng ngạc nhiên hơn trước sự kiên trì của cô ấy.

Khi quyền lợi của mình bị xâm phạm, những người nghèo khó khốn khổ rất khó có thể kiên trì đấu tranh. Mất thời gian, mất tiên bạc, mất đi tương lai của người nhà, đều là những áp lực nặng nề.

Bị thực tế cuộc sống ép buộc, những người không thể kiên trì cũng không phải là hoàn toàn sai, nhưng không có cách nào nhận được kết cục hoàn hảo và công bằng, Đó không phải đều là vấn đề của xã hội sao? Sự lấp lánh khi đòi lại quyền lợi cho chính mình càng khiến cho người ta muốn che chở.

Đoạn video này cùng với đoạn phỏng vấn người nhà họ Mai quân bách nhưng vẫn kiên trì được tung lên mạng, so với vẻ mặt hung ác ngạo mạn hoàn toàn không cảm thấy bản thân làm sai của nhà họ Lưu, đã thương càng thương hơn, đã ghét càng ghét hơn.

Có rất nhiều người đề nghị, có thể quyên góp tiền để giúp đỡ, cũng có thể cung cấp sự trợ giúp về pháp luật, giúp bọn họ đấu tranh miễn phí vụ này.

Cư dân mạng càng đào bới, càng phát hiện ra nhiều điểm đáng nghi.

Mai Lan bị sửa lại nguyện vọng, theo như chế độ hiện tại, nếu có thể phát hiện sớm, có thể tìm công an báo án sau đó dự thi để thay đổi, hoặc là làm đơn xin xét duyệt bằng giấy. Nhưng mà cô ấy phát hiện quá muộn, bởi vì đã báo danh trúng tuyển xong rồi, có lẽ chỉ có thể chấp nhận hiện thực.

Nhưng cũng may đây không phải là thi đại học, kì thi cấp ba vẫn còn có chút châm chước. Bất kể là giáo dục địa phương hay là trường trọng điểm số một, đều sẵn lòng cân nhắc một chút, để cho học sinh thuận lợi nhập học, rồi việc tuyển sinh vào trường cấp ba trọng điểm số một sẽ nhanh chóng được phối hợp và hoàn tất.

Nếu vậy thì tại sao cô bé lại tuyệt vọng sớm như vậy chứ?

[Tôi biết, chú của Lưu Thăng là trưởng phòng gì đó ở địa phương, quan hệ còn rất khăng khít, Lưu Thăng ở trường học đánh nhau như ngoé. |

[Haizzz, trước khi nhà họ Mai đi tìm trường trọng điểm số một, thì người nhà họ Lưu đã qua đó từ lâu rồi. Lúc đầu là vê nguyên tắc sẽ không nhận, nhưng mà có thể nhận, xen vào giữa cái nào cũng được, có một giáo viên nào đó nhận tiền, bèn thông báo Mai Lan chỉ có thể học lại, buộc bọn họ chỉ có thể đối mặt với sự uy h.i.ế.p của nhà họ Lưu. Kết quả không bao lâu sau người nhà họ Lưu lại chạy tới nói, bất kể là vào trường kỹ thuật hay là học lại, đều sẵn sàng chịu hết tiền học phí cho Mai Lan. ]

[Được đấy, người nhà họ Mai hoàn toàn không bỏ ra nổi số tiền học trường kỹ thuật với tiền học lại, đây là bố thí cho một chút ba dưa hai táo, vậy là sẽ bỏ qua việc này?]

[Không chỉ mỗi thế đâu, Lưu Thăng còn chạy tới gọi bố vợ mẹ vợ, điều này không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn khiến cho người ta chỉ có thể chịu đựng, chỉ biết cúi đầu!]

Trường học cũng có ý tốt ủng hộ nhà họ Mai, sau đó đã bị mây đen của Lưu Thăng và nhà họ Lưu chặn lại, gây ra sự cố tuyệt vọng.

Loại chuyện bị quyền thế bức ép đến con đường cùng lấy cái c.h.ế.t chống trả này, vốn dĩ sẽ khiến cho cộng đồng mạng nổi giận.

Tiếng hô hào phải điêu tra kỹ người nhà họ Lưu và ông chú Lưu càng ngày càng mạnh mẽ.

Chính quyền địa phương đã khởi động điều tra và có phản hồi nhanh chóng. Hình phạt dành cho Lưu Thăng đang được xem xét, còn ông chú Lưu trước mắt đã bị cách chức tạm thời để phối hợp điều tra.

Theo như ông chú Lưu khai, Lưu Thăng nói cô bé thích cậu ta, muốn học cùng trường với cậu ta, nhưng lại không dám nói cho bố mẹ, cho nên mới đưa số báo danh cho ông ta, để ông ta giúp đỡ chuyển trường. Ông chú Lưu tất nhiên là hiểu rõ trong lời nói đó có bao nhiêu thật giả, nhưng đúng là đã sửa lại, cho nên nói gì nghe được là được rồi.

Ông ta không có con, cháu trai của mình là độc đinh của dòng họ, thích một cô bé như vậy, dù sao cũng phải nghĩ cách giúp cháu mình một chút.

Ông chú Lưu giấu diếm một phần sự thật, biến việc ác thành tranh cãi về tình cảm, cộng thêm Lưu thăng chỉ mới mười sáu tuổi, cân nhắc đến trường học chuẩn bị tiếp nhận học sinh, không tạo thành kết quả gì quá ghê gớm, cảnh sát tính toán, lúc này chỉ phạt giam hành chính vài ngày.

Trước mắt Trung Quốc không có điều luật nào nhằm vào việc sửa chữa nguyện vọng, chỉ có thể coi là tội làm hư hại thông tin hệ thống máy tính. Không đủ để đi tù, phạt hành chính thông thường là tạm giam khoảng năm ngày, hậu quả nghiêm trọng hơn thì khoảng từ năm đến mười ngày, Lưu Thăng bị nhốt bảy ngày, nhà họ Lưu vẫn còn đang cảm thấy cảnh sát phạt quá nặng!

Nhưng đào sâu thêm một chút, lại hoàn toàn không phải như lời ông c

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play