Tiếng “chú Tần” thật sự khiến Tần Thâm kinh ngạc.
Anh nhíu mày lại, cố gắng nhớ lại một chút.
Trước đây nhóc con kia chỉ gọi mình là “gian thương”, “ây”, “người nào đó” hoặc là bỏ qua vụ xưng hô luôn.
Số lần thằng bé mở miệng gọi chú Tần có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tần Thâm rũ mắt, trên mặt vẫn giữ biểu cảm cảnh cáo lạnh như băng: “Nhóc đừng chơi trò khôn lỏi gì nữa, ngoan chút đi, đừng chọc giận ba nhóc.”
Thân thể Thẩm Ý không tốt, lại bị thằng nhóc này chọc tức sinh bệnh.
Lúc này Tần Trì Trì ngước khuôn mặt nhỏ ngoan ngoãn bầu bĩnh lên, đôi mắt tròn xoe lóng lánh, trông ngoan đến mức không thể ngoan hơn được nữa: “Con là trẻ con, không biết chơi trò khôn lỏi gì đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT