Thẩm Ý thấy Tần Trì Trì không nói gì thì giơ tay nhéo má bé con một cái: “Ba ngửi thấy mùi lẩu thật, hay là chúng ta đi ăn lẩu làm bữa chiều luôn đi.”
Ba Thẩm là kiểu người nuông chiều con cái không có một giới hạn nào, nghe vậy thì cười gật đầu ha hả: “Được nha, gần đây thời tiết lạnh nên tiệm lẩu làm ăn cũng khá, cả xe lắc của Trì Trì đặt ngoài cửa quán cũng hay được khách tới chụp ảnh chung nữa!”
Ba Thẩm quản lý mấy tiệm liền nên ngày nào cũng bận rộn như con quay, không còn thời gian chú ý tới internet.
Trước đây Thẩm Ý mờ nhạt chẳng khác gì người qua đường cả, ba Thẩm sợ chọc trúng vết thương của con trai nên chưa bao giờ hỏi tới, chỉ nghĩ là giờ Thẩm Ý vẫn không nổi tiếng như trước.
Gần đây đúng là thêm khá nhiều khách tới tiệm lẩu của ba Thẩm, đám con gái túm tụm lại với nhau, ăn lẩu xong thì điên cuồng chụp ảnh với cái xe lắc.
Sau khi thấy vài trường hợp như vậy ba Thẩm còn hơi buồn bực, cũng không biết tiệm mình thì có gì mà chụp ảnh.
Lúc xe chạy tới tiệm lẩu thì trời đã tối hẳn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play