Bóng cây ngoài tòa nhà rợp trời, đường nhỏ giữa núi im ắng quạnh quẽ, thi thoảng còn truyền tới tiếng côn trùng kêu.
Thẩm Ý ôm bé con ấm lòng ngủ cả trưa, khi cậu dậy ngoài trời đã hơi đen rồi.
Cậu vừa ngáp vừa đi ra phòng khách, Thẩm Ý mặc hai lớp áo lông vũ, cả người giống như một hạt mè mềm mại được phóng to.
Cậu cũng định cho Tần Trì Trì mặc dày hơn rồi nhưng sau khi nhéo nhéo bụng nhỏ phồng lên rõ ràng vì béo của Tần Trì Trì, cậu phát hiện thật sự là không mặc nổi nên đành thôi.
Thẩm Ý mới ngồi xuống sô pha, đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo lại đã thấy Triệu Bạch Tề vội vã dắt Viễn Viễn đi tới, bắt đầu lật tìm trên sô pha một cách thô bạo.
Thẩm Ý ngồi một bên tỏ vẻ cạn lời, cậu dựa vào gối ôm mềm mại, từ từ mở miệng: “Tiểu Tề đang tìm gì vậy?”
Triệu Bạch Tề lơ cậu, sau khi đã tìm mệt rồi cậu ta mới xoa eo đứng dậy, liếc xéo Thẩm Ý một cái: “Cậu còn có thời gian rảnh mà ngủ hả, mấy khách quý khác đã tìm cả trưa rồi đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play