"Ra vậy." Trình Tấn cảm thấy Chu Nhân Kiệt quá là phối hợp, cho dù Chu Nhân Kiệt không nói vậy thì chính hắn cũng sẽ nói. Hắn một mặt thuận theo suy nghĩ của Chu Nhân Kiệt: "Người sai tiểu đệ này làm chuyện như vậy đúng là không cần phải trả tiền."

Đúng vậy đúng vậy, Chu Nhân Kiệt nhanh chóng gật đầu, cảm thấy Trình Tấn nói đúng.

Ngay sau đó Trình Tấn liền chậm rãi nói: "Ngươi cho nhiều ngân phiếu như vậy, vậy chính là muốn mọi người chắc chắn cái đề thi trong tập nhỏ này chính là đồ của ta giấu..."

"!!!" Mọi người vừa nghe liền đồng tình, nhét cái đề thi giả đâu cần phải cho nhiều ngân phiếu như vậy.

Nhưng chính mắt bọn họ thấy trong tay Trình Tấn cầm 1 xấp ngân phiếu, ít nhiều cũng phải hơn một nghìn lượng.

Về phần người kia không có gì nổi bật trong lớp, nhưng ít nhiều đều có chút ấn tượng riêng, gia cảnh người này không tốt lắm, đừng nói là hơn một nghìn lượng, một trăm lạng đối với người kia cũng không phải là số lượng nhỏ gì.

Nghĩ như thế nào cũng đều thấy sai.

Ngay giờ khắc này, tất cả sĩ tử ở đây đều đem tầm mắt chuyển đến tập sách nhỏ kia, nếu vậy.... Không phải thực sự là đề của viện thí chứ?

Tất cả mọi người ở đây chỉ có mỗi Chu Nhân Kiệt là không nghe ra được ý tứ, gã còn ngơ ngác nhìn chằm chằm Trình Tấn, còn tưởng Trình Tấn sẽ tiếp tục nói chuyện rõ ràng cho mọi người rằng sự tình này không phải cho Chu công tử gã làm! Trong lòng Trình Tấn có chút nhớ lại, cảm thán Chu Nhân Kiệt quả nhiên thuộc dạng người ngây thơ, ở kiếp trước lẫn kiếp này đều không có chút gì thay đổi.

Chỉ tiếc rằng kết cục của gã không tốt lắm.

Nhưng mà bây giờ suy nghĩ nhiều cũng không ích gì, hắn liền trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình: "Chuyện này có thể nói là tờ đề thi ở đây có vấn đề."

Chu Nhân Kiệt ngây ngốc gật đầu.jpg

Trong đầu gã loạn thành một đống, không rõ ràng được Trình Tấn nói những câu này là có ý gì, nhưng mà nhìn có vẻ rất có đạo lý, nhất định là chính xác. Gã biết Trình Tấn ở đây là sĩ tử tài giỏi, nói gì đúng nấy.

Trình Tấn lại nói: "Nghe nói Chu công tử xuất thân danh môn, lại khá thân với các học sĩ ở hàn lâm viện, mà vài ngày trước cũng có thường xuyên qua lại ở phủ học chính." Phủ học chính là nơi phụ trách việc trông coi khoa cử.

Hả? Chu Nhân Kiệt vẫn còn mơ màng, xuất thân của gã là danh môn, nhà gã cùng với phủ học chính đúng là có chút quan hệ thân thích, tuy là mối quan hệ này có chút xa, mà hiện tại quan hệ hai nhà cũng không tồi.

Đúng là vài ngày trước gã có đi qua phủ học chính không ít lần.

Cuối cùng đầu óc gã cũng đã phản ứng kịp, chỉ tay vào người Trình Tấn mà lớn tiếng: "Ý của người chính là học chính đại nhân tiết lộ đề cho ta, sau đó ta lại lén lút đem đề thi này đến chỗ này để hãm hại người sao??!"

"Ta không có nói như vậy, học chính đại nhân xưa nay là người cương trực liêm chính, chuyện tiết lộ đề nói không chừng là do người đến quý phủ của học chính đại nhân lén lút nhìn trộm." Nói suông gây ảnh hưởng đến học chính đại nhân đối với hắn cũng không phải là chuyện tốt, hơn nữa việc này có quan hệ lớn đến khoa cử, chuyện này không phải cứ tùy tiện nói một chút là xong.

Lông dê nhặt một cái hao (?), đương nhiên là chỉ mỗi mình Trình Tấn khi dễ Chu Nhân Kiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play