Nàng xuyên không đến đây cũng chỉ mới vài tháng, vốn tưởng rằng đối với thế giới này vẫn chưa có cảm giác thân thuộc.
Nhưng mà...
Nàng nhìn Thân Khương và ba người khác đang ôm lấy cánh tay nàng khóc, lại nhìn Lăng Tân Nguyệt ôm quà của nàng, rõ ràng là vui vẻ nhưng vẫn phải tỏ ra kiêu ngạo, không khỏi cười nhẹ.
Nơi này có thể khiến nàng cảm thấy quen thuộc và an tâm, chẳng phải là nhà sao?
Sau bọn họ là Yến Phi.
Yến Phi nghe Thẩm Túy An nói Thẩm Dao Chu có thể gặp chuyện không may, trong lòng rất bất an, dù sao cũng là vì nàng ta nên Thẩm Dao Chu mới đến thành Minh An mua đồ, giờ thấy nàng bình an trở về cũng yên tâm.
Thẩm Dao Chu liếc nhìn toàn thân nàng ta, vì nghe theo Tịnh Ma Đan, vị trí linh mạch bị ma khí xâm chiếm lại mở rộng thêm một chút nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát.
Chỉ là ca phẫu thuật thực sự phải tiến hành càng sớm càng tốt.
Lần phẫu thuật này, Thẩm Dao Chu không chỉ chọn Thân Khương làm trợ thủ, mà còn gọi cả Cố Ung.
Bởi vì linh mạch lấy ra không chỉ cần dung dịch và linh khí bảo quản, mà còn phải có người liên tục truyền linh lực vào đó để duy trì hoạt tính.
Phòng phẫu thuật được ngăn cách bằng bình phong, Yến Phi ở trong phòng đã nằm trên bàn phẫu thuật, Thân Khương trải khăn trải giường cho nàng ta.
Đợi đến khi mọi công tác chuẩn bị hoàn tất thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thẩm Dao Chu lấy thuốc mê cho Yến Phi uống, nhưng không ngờ loại thuốc này lại hoàn toàn không có tác dụng với Yến Phi, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
Cố Ung nghĩ ra điều gì đó, nói: "Có lẽ là vì sư tỷ từng là tu sĩ Nguyên Anh, mặc dù tu vi đã thụt lùi nhưng cảnh giới vẫn còn, cho nên loại thuốc của phàm nhân này mới hoàn toàn không có tác dụng với nàng."
Thẩm Dao Chu bừng tỉnh.
Trước Kim Đan kỳ, mặc dù tu sĩ nhìn như có thể sử dụng thủ đoạn của thân tiên nhưng rốt cuộc vẫn là thân xác phàm nhân, chỉ có vào Nguyên Anh kỳ mới được coi là thực sự bước lên con đường của tiên nhân, thân thể cũng sẽ phát sinh biến đổi long trời lở đất.
Nói như vậy, thân thể của Yến Phi cũng không cho phép bọn họ đi tìm loại thuốc gây mê khác.
Nhưng không có thuốc gây mê, làm sao tiến hành phẫu thuật?
Yến Phi bình tĩnh nói: "Nếu đã như vậy thì không cần dùng thuốc nữa, cứ để ta tỉnh táo làm phẫu thuật là được."
"Không được." Thẩm Dao Chu là người đầu tiên phản đối: "Linh mạch bị chạm vào đã khó chịu lắm rồi, huống chi đây là trực tiếp cắt linh mạch xuống, loại đau đớn này có thể còn khó chịu hơn cả chết."
Yến Phi: "Ta có thể chịu đựng."
Thẩm Dao Chu vẫn lắc đầu: "Đây không phải là vấn đề chịu đựng, mà là vì để phẫu thuật diễn ra thuận lợi, thời gian phẫu thuật rất dài, một khi xảy ra vấn đề gì, có thể đều là trí mạng."
Yến Phi cười khổ: "Ta bây giờ sống như thế này còn đau khổ hơn cả chết, ta còn gì phải sợ nữa!"
Nàng ta dường như đã hạ quyết tâm, nói với Cố Ung: "Gọi Túy An vào đây."
Không lâu sau, Thẩm Túy An đã đến.
Yến Phi nói: "Bây giờ ở đây chỉ có tu vi của ngươi là tương đương với ta, lát nữa lúc phẫu thuật, nếu ta có bất kỳ động tĩnh gì, ngươi phải lập tức chế trụ †a, nghe rõ chưa?”
Thẩm Túy An đã biết chuyện gì xảy ra, nhìn bóng dáng Yến Phi sau bình phong, trong lòng ngũ vị tạp trân, nhưng hắn biết tính cách của Yến Phi, mím môi gật đầu: "Nghe rõ rồi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT