Từ Chỉ Âm cứng đờ, nàng ta cảm thấy mình giống như con ếch bị rắn nhìn chằm chằm, thậm chí quên mất tu vi của mình còn cao hơn Thẩm Dao Chu, không dám cử động, chặt chế ngậm miệng lại.
Sau đó nàng ta nhìn thấy Thẩm Dao Chu thật sự lấy ra được chất lỏng hôi thối và nhớp nháp từ linh mạch của Thường Diệp.
Từ Chỉ Âm:....
Nàng ta mới nôn được một nửa, nhìn thấy Thẩm Dao Chu, lại nuốt nước mắt vào trong.
Thẩm Dao Chu tập trung vào ca phẫu thuật, hoàn toàn không để ý đến Từ Chỉ Âm.
Phải đến khi ca phẫu thuật cuối cùng cũng hoàn thành, nàng mới đậy chặt lọ đựng đan độc, định mang về xử lý rồi mới vứt đi.
Sau đó nàng quay đầu lại, nhìn thấy Từ Chỉ Âm khóc đến nỗi mắt mũi đỏ hoe.
Thẩm Dao Chu giật mình, nghĩ thâm chỉ xem một ca phẫu thuật thôi mà cũng khiến người ta khóc được, xem ra cô nương này thật sự rất yêu thích y học.
Mặc dù Thẩm Dao Chu đã chỉ ra đan độc nhưng nàng không có ác cảm với y †u.
Người hiện đại đều biết, là thuốc thì có ba phần độc, nhưng khi bị bệnh chẳng phải vẫn phải đi khám bác sĩ và uống thuốc sao, đan dược cũng vậy, có lẽ y tu là những người không muốn có đan độc nhất. Đặc biệt là Từ Chỉ Âm còn sùng bái y học như vậy.
Thẩm Dao Chu cảm khái trong lòng, thấy Từ Chỉ Âm cứ nhìn chằm chằm vào lọ trong tay nàng, tưởng nàng ta muốn mang về nghiên cứu, bèn rất hào phóng đưa cho nàng ta: "Cầm lấy, không đủ thì ta còn."
Từ Chỉ Âm: "II"
Nàng ta vừa nôn vừa khóc chạy đi.
"Quá... Oe... quá đáng!”
Sau khi Thẩm Dao Chu vào làm phẫu thuật, những người còn lại ở bên ngoài chờ, thế là đám người này lập tức vây quanh Phạm Liệt.
Phạm Liệt ôm chặt ngực: "Các ngươi muốn làm gì?!"
"Ngươi thật sự đã khỏi rồi sao?" Có người hỏi.
Phạm Liệt bất lực tùy tiện biểu diễn một màn ngũ hành hóa vật, lại lần lượt biểu diễn các loại công pháp thể hiện linh lực, trước đây bị Cố Ung ép phải biểu diễn trước lưu ảnh thạch, hắn đã rất thành thạo.
Bằng hữu hắn kinh ngạc: "Tu vi của ngươi tăng lên rồi? Ngươi giấu ta đi kiếm cơ duyên ư?!"
Phạm Liệt bất lực: "Sao có thể chứ?"
Nhưng bằng hữu hắn vẫn không tin: "Nhưng trước khi ngươi bị thương, linh lực cũng không lưu loát như vậy!"
Phạm Liệt: "Nữ ma... khụ khụ, sau khi Thẩm đạo hữu làm phẫu thuật cho ta, cũng tiện thể giúp ta thanh trừ đan độc." Hắn chỉ về phía hậu viện: "Chính là ca phẫu thuật bây giờ đang làm cho Thường Diệp."
Mọi người há hốc mồm: Chẳng lẽ chuyện đan độc là thật? Nhưng nhìn Phạm Liệt là một ví dụ sống sờ sờ, lại không thể không tin. Dù sao Phạm Liệt cũng bị thương trước mặt mọi người, cộng thêm Từ Chỉ Âm đích thân nói không cứu được, nhưng sự thật là Phạm Liệt không chỉ lành lặn vô sự mà tu vi còn cao hơn trước, làm sao không khiến người ta thèm thuồng.
Tuy nói như vậy nhưng thủ đoạn này quá kỳ lạ, nhất thời họ cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, bèn định đợi Thường Diệp làm xong phẫu thuật, xem tình hình của hắn thế nào.
Với mối quan hệ của Thường Diệp và Phạm Liệt, hẳn là sẽ không liên thủ lừa gạt mọi người chứ.
Chỉ là họ không ngờ thời gian chờ đợi lại lâu như vậy, dân dân có chút ngồi không yên.
"Lâu như vậy mà vẫn chưa ra, có phải xảy ra chuyện gì không?"
"Đúng vậy, mọi người cùng qua xem thử đi."
Phạm Liệt giải thích, thanh trừ đan độc vốn cần rất nhiều thời gian nhưng căn bản không có ai tin hắn, ngược lại còn bị ép đi cùng đến hậu viện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT