Cao Quân chen vào: "Nhưng dược nhân rất hiếm, cả Sùng Văn Châu này, số lượng dược nhân cộng lại cũng không đến một bàn tay, không ngờ Bùi Trọng lại có một người."

Thịnh gia chủ nghe lời bọn họ, trong lòng dần chìm xuống.

Một người như Bùi Trọng, lấy ra thứ quý giá như vậy, chắc chắn là có mưu đồ không nhỏ.

Quả nhiên, Bùi Trọng cười nói: "Yêu cầu của ta không cao, chỉ cần gia chủ gả tiểu thư cho ta là được."

Thịnh gia chủ lập tức nổi giận: "Ngươi nghĩ hay lắm!"

Bùi Trọng nhìn về phía Thịnh Hoài Ninh: "Tiểu thư, ý của người thế nào?"

Thịnh Hoài Ninh nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, không chút do dự: "Chỉ cân ngươi có thể cứu ca ca ta, ta đồng ý gả cho ngươi."

Thịnh gia chủ tức giận kéo Thịnh Hoài Ninh lại: "Con làm loạn!"

Nhưng Thịnh Hoài Ninh không hề d.a.o động vì lời nói của phụ thân: "Chỉ cần có thể cứu ca ca, con gải"

Thịnh gia chủ: "Con!"

Bùi Trọng ung dung nói: "Ta nghe nói đại công tử là linh căn xảy ra vấn đề, thương thế nặng như vậy, ngay cả y tu của Nhân Thánh Môn cũng không cứu được, e rằng ngoài dược nhân, không ai có thể cứu hắn."

Thịnh gia chủ há hốc mồm, không nói nên lời.

Ông ta đương nhiên không muốn gả con gái cho Bùi Trọng, loại người như Bùi Trọng tâm địa hẹp hòi, cưới nàng cũng chỉ là để sỉ nhục nàng mà thôi, căn bản không thể đối xử tốt với nàng, ông ta sao có thể trơ mắt nhìn con gái mình rơi vào hố lửa!

Nhưng, như hắn đã nói, trên đời này e rằng chỉ có dược nhân mới có thể cứu Hoài Khanh.

Tay trái tay phải đều là thịt, Thịnh gia chủ cả người chìm trong đau khổ.

Bàng sư huynh rất thông cảm với ông ta, an ủi: "Thịnh gia chủ đừng lo lắng, y thuật của Dao Chu rất tốt, biết đâu lại chữa khỏi cho Thịnh công tử."

Bùi Trọng phụt cười thành tiếng: "Linh căn tương xung sao có thể chữa khỏi được? Ta nghe nói có một số kẻ lừa đảo, lấy danh nghĩa có thể thay đổi linh căn, lừa gạt những phụ nhân thôn quê không biết tu luyện, chẳng lẽ gia chủ và đại công tử cũng bị lừa sao?"

Lời hắn vừa dứt, cửa phòng phẫu thuật đã mở ra, Từ Chỉ Âm đỡ Thẩm Dao Chu từ bên trong đi ra.

Thịnh gia chủ và Thịnh Hoài Ninh lập tức xông lên: "Thẩm y tu, nhi tử (đại ca) của ta thế nào?"

Thẩm Dao Chu mỉm cười: "Phẫu thuật thành công, không sao rồi."

Câu nói này như một cái tát mạnh vào mặt Bùi Trọng.

Bùi Trọng: "?U

Với tình trạng của Thịnh Hoài Khanh lúc đó, Thịnh gia chủ đã chuẩn bị tinh thân cho tình huống xấu nhất, không ngờ Thẩm Dao Chu lại nói với ông ta rằng, Thịnh Hoài Khanh không chỉ không sao mà linh căn tương xung cũng đã được chữa khỏi.

Thẩm Dao Chu rời khỏi thần phủ của Thịnh Hoài Khanh, phát hiện linh căn của Thịnh Hoài Khanh đã ngừng sụp đổ, thậm chí sau khi nàng kiểm tra cho Thịnh Hoài Khanh, nàng phát hiện thuộc tính hỏa trong linh căn của hắn đã không còn, đã trở thành thủy linh căn thuần túy.

Cùng lúc đó, hệ thống nhiệm vụ tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến đã hoàn thành, một chiếc rương nặng trịch còn đính đá quý xuất hiện trong không gian nhiệm vụ.

Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến chín đã trở thành 2/3.

Điều này chứng tỏ Thịnh Hoài Khanh đã vượt qua được cửa ải này, hoàn toàn bình phục, sau này có thể tu luyện như một tu sĩ bình thường.

Tất cả mọi người có mặt đều rất vui mừng, Thịnh gia chủ và Thịnh Hoài Ninh mừng đến phát khóc, lúc này lại truyền đến một giọng nói không hòa hợp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play