Nhưng khi nàng đi đến bên ngoài phòng bệnh của Thịnh Hoài Khanh, mới phát hiện hắn lại hôn mê bất tỉnh.

Gần đây thời gian hôn mê của Thịnh Hoài Khanh ngày càng dài, hoàn toàn dựa vào ý chí của hắn để chống đỡ, nếu hắn có thể vượt qua giai đoạn này, đợi đến khi linh căn cải tạo hoàn toàn xong, cơ thể sẽ từ từ hồi phục, nếu không vượt qua được, vậy thì...

Thẩm Dao Chu đứng ngoài phòng bệnh rất lâu, trong lòng đấu tranh dữ dội nhưng cuối cùng nàng vẫn từ bỏ, trở vê phòng của mình.

Nàng nặng lòng bước vào bí cảnh, phát hiện Phó Sinh Hàn đang ở trong rừng hạnh luyện kiếm, để ngăn sương mù đen thoát ra, hắn không thể tùy tiện sử dụng linh lực, mỗi ngày chỉ luyện kiếm đọc sách, tiện thể vun xới đất cho rừng hạnh, trông rất nhàn nhã.

Thẩm Dao Chu vừa vào, hắn đã biết, sau đó liền thu kiếm đi về phía nàng, mặc dù Thẩm Dao Chu che giấu rất tốt nhưng hắn vẫn nhận ra điều gì đó: "Có chuyện gì sao?"

Thẩm Dao Chu thấy không giấu được hắn, do dự một lát vẫn kể chuyện của Thịnh Hoài Ninh cho hắn nghe: "Ngươi nói xem, ta có nên nói cho Thịnh Hoài Khanh biết không?"

Phó Sinh Hàn suy nghĩ một lát mới nói: "Nếu ta là Thịnh Hoài Ninh, chỉ cần có thể cứu người quan trọng nhất của ta, cho dù phải lấy mạng ta, ta cũng cam lòng."

Thẩm Dao Chu đột nhiên không nói nên lời, rất lâu sau mới nghiêm túc nói: "Nếu ta là Thịnh Hoài Khanh, ta không muốn người quan trọng của ta vì ta mà hy sinh mạng sống, ta hy vọng hắn có thể sống thật tốt."

Ánh mắt Phó Sinh Hàn sáng quắc: "Với ta mà nói, nếu trên đời không còn người đó nữa thì cũng chẳng còn gì đáng để ta lưu luyến, sống hay c.h.ế.t có gì khác nhau?"

Mặc dù hắn nói rất nhẹ nhưng sự kiên định trong lời nói không thể nghi ngờ.

Lần này đến lượt Thẩm Dao Chu không được tự nhiên, chỉ có thể ho một tiếng, chuyển chủ đề: "Cũng không biết lục thúc bọn họ bên kia thế nào rồi..."

Nguyên Ninh Châu là đại bản doanh của Y Tu Minh Hội, nghe nói y tổ Tư Không Chiêu chính là xuất thân từ Nguyên Ninh Châu, những đệ tử mà ông ta thu nhận vào những năm đầu cũng phần lớn là người Nguyên Ninh Châu.

Sau khi đại chiến tiên ma kết thúc, Tư Không Chiêu phi thăng, không kịp để lại người kế thừa, vì vậy các đệ tử của ông ta đã tự lập môn hộ, mới hình thành nên mười ba tông môn cốt lõi của Y Tu Minh Hội ngày nay.

Bọn họ nắm giữ các đơn thuốc mà Tư Không Chiêu để lại, từ các tông môn y tu khác thu nạp những đệ tử có thiên phú, đồng thời ban hành quy tắc, các tông môn y tu trong minh hội phải đạt đến một mức độ cống hiến nhất định mới có thể đổi lấy đơn thuốc.

Điều này dẫn đến việc toàn bộ tu tiên giới, các tông môn y tu tốt nhất đều ở Nguyên Ninh Châu, mỗi ngày đều có rất nhiều tu sĩ xếp hàng muốn vào Nguyên Ninh Châu cầu y, vì vậy muốn vào Nguyên Ninh Châu rất khó khăn.

Thẩm Túy An và những người khác đã phải mất rất nhiều công sức mới vào được, để tỏ ra chính thức, trước tiên họ phải gửi thiếp bái, sau đó mới đến cửa.

Mọi người định thuê một khách điếm, ai ngờ vừa nghe giá cả, thế mà đắt hơn Vân Trạch Châu gấp trăm lần.

Tên tiểu nhị thấy tu vi của bọn họ cao, lại đều đeo kiếm, không dám trêu chọc, chỉ đành cười nói: "Các vị tiên sư, thật sự không phải chúng ta chặt chém, Nguyên Ninh Châu này vốn dĩ đã đắt như vậy rồi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play