Mở các khu vực khác nhau, có thể dựa theo cấp bậc danh vọng, lựa chọn treo danh hiệu danh vọng cùng cấp bậc.

Thẩm Dao Chu chỉ tùy ý mở Vân Trạch Châu, liên nhìn thấy trên mục màu cam đã sáng lên một danh hiệu——

"Sự kính trọng của kiếm tu": Có danh vọng cực cao trong số các kiếm tu, đối với những kiếm tu kiêu ngạo không bị trói buộc, sự kính trọng lớn nhất của bọn họ chính là nghe theo lời khuyên của y tu, tăng tỷ lệ bình phục 50%.

Thẩm Dao Chu: "..."

Nàng lặng lẽ đóng danh hiệu khu vực vô dụng này lại.

Sau đó nàng lại mở danh hiệu chung, danh hiệu này cần đổi bằng giá trị danh vọng, mà giá trị danh vọng chủ yếu dựa vào nhiệm vụ để có được, thứ nữa là thông qua "Độ nổi tiếng", chính là cấp bậc danh vọng của mỗi khu vực X10, ví dụ như danh vọng khu vực của Thẩm Dao Chu ở Vân Trạch Châu đã là màu cam, tức là 40 giá trị danh vọng.

Ở thời điểm hệ thống chưa cập nhật, mở hệ thống danh vọng, những thứ này đều sẽ ẩn đi.

Hiện tại giá trị danh vọng chung của Thẩm Dao Chu là 110.

Thẩm Dao Chu lướt qua tất cả danh hiệu danh vọng mà nàng có thể đổi nhưng không có danh hiệu nào dành cho tình trạng của Phó Sinh Hàn, mặc dù nàng đã sớm đoán được, tình trạng của Phó Sinh Hàn không thể dễ dàng tìm ra cách chữa trị, chẳng qua vẫn ôm một tia hy vọng.

Giờ hy vọng đã tan thành mây khói, nàng cũng phải chấp nhận thực tế. May mắn thay, mặc dù không tìm ra cách chữa trị cho Phó Sinh Hàn nhưng có hai danh hiệu, cho nàng một số gợi ý để chữa trị cho Thịnh Hoài Khanh.

Nàng nhẹ nhàng thở ra, cũng không phải là không có thu hoạch.

Nàng vỗ vỗ mặt mình, để bản thân lấy lại tinh thần.

Mặc dù bây giờ không có, không có nghĩa là sau này cũng không có.

Sau khi nàng hoàn thành nhiệm vụ tinh thông toàn bộ hệ kỹ năng linh mạch, hệ thống đã mở khóa kỹ năng đan điền, nếu nàng có thể tinh thông toàn bộ kỹ năng đan điền, hệ thống có mở khóa kỹ năng mới không, có thể sẽ có cách chữa khỏi cho Phó Sinh Hàn không?

Nàng mím chặt môi, lại nhìn Phó Sinh Hàn lần cuối mới rời khỏi bí cảnh.

Nàng dùng thuật thanh tẩy để làm sạch vết m.á.u trên người, linh lực lướt qua vết thương có chút đau nhói nhưng lại khiến nàng tỉnh táo hơn.

Nàng lấy ra pháp y Hạ Cẩm Vân Tú, đây là lần đầu tiên nàng nhận ra Phó Sinh Hàn là thân may mắn, chủ động rút ra rương bạc, chiếc pháp y này có thuộc tính rất mạnh nhưng vì là màu đỏ tươi, nàng thấy quá lòe loẹt nên ít khi mặc.

Giờ nàng lại thay chiếc áo này.

Nữ tử trong gương có làn da trắng nõn, áo đỏ như lửa.

Nàng nhếch môi, nữ tử trong gương cũng nhếch môi.

Điều này khiến nàng nhớ đến lúc nàng vừa xa quê hương đến bệnh viện chiến trường, cuộc sống xa lạ, trên đầu là máy bay ném bom, bên tai là tiếng súng, khắp nơi đều nguy hiểm, đến tay nàng hầu như đều là những người bị thương nặng, ít bác sĩ và y tá, một người phải làm việc của nhiều người, càng không có vô trùng, việc họ phải làm chỉ là bảo vệ mạng sống của bệnh nhân.

Nàng đã trải qua năm năm rèn luyện trong môi trường như vậy, đã lột xác từ lâu, không gì có thể đánh gục nàng.

Vì sao đến tu tiên giới, nàng lại trở nên yếu đuối?

Rốt cuộc là được bảo vệ quá tốt.

Nhiệm vụ thì sao chứ? Không phải là thăng cấp sao? Làm là được rồi, nếu trong hệ thống không có cách cứu Phó Sinh Hàn, vậy nàng sẽ tự tìm cách cứu hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play