Hoàng y tu nhẹ nhàng nói: "Bởi vì ta là y tu chính thống, còn ngươi chỉ là người thích luyện đan..." Còn cố ý nhấn mạnh hai chữ chính thống.

Vĩnh An tiên sinh không nói nên lời.

Cửa phòng phẫu thuật đóng lại, ngăn cách ánh mắt tò mò của tất cả mọi người ở bên ngoài cửa.

Thẩm Dao Chu bảo Hoàng y tu thay quần áo phẫu thuật, lại nói với ông ta về những điều cấm ky trong phòng phẫu thuật, Hoàng y tu mặc dù nghe rất mới mẻ nhưng đều gật đầu đáp ứng.

Bên kia, Từ Chỉ Âm đã chuẩn bị trước khi phẫu thuật.

Hoàng y tu thấy nàng ta lấy ra máy theo dõi, biết thứ này có thể trực tiếp theo dõi linh mạch và đan điền của tu sĩ, giống như mở ra cánh cửa thế giới mới, gặp gì cũng muốn hỏi.

Vì ông ta là chủ nhà, Từ Chỉ Âm cũng chỉ có thể nhịn, vất vả lắm mới giới thiệu xong các loại thiết bị, Hoàng y tu cuối cùng cũng yên tĩnh lại một chút.

Từ Chỉ Âm liền lấy ra thuốc gây mê, mặc dù đứa trẻ hiện tại đang hôn mê nhưng Thẩm Dao Chu nói thời gian phẫu thuật rất dài, vẫn cho uống thuốc gây mê thì yên tâm hơn.

Hoàng y tu lập tức nhận ra đây là loại đan dược mà mình chưa từng thấy, mắt sáng lên, vội vàng hỏi: "Đây là cái gì?"

Từ Chỉ Âm bất đắc dĩ giải thích xong, ông ta trầm ngâm: "Thuốc gây mê, ta hình như đã từng thấy phương thuốc này..."

Thẩm Dao Chu sửng sốt. Mặc dù nàng vẫn luôn tò mò vê phương thuốc trong hệ thống rốt cuộc đến từ đâu nhưng cũng mặc định là đến từ thế giới khác, hiện tại nghe Hoàng y tu nói như vậy thì đương nhiên rất kinh ngạc.

Nhưng bây giờ không phải lúc hỏi những điều này.

Nàng đè nén sự tò mò của mình xuống, đứng trước bàn phẫu thuật.

Từ Chỉ Âm kiêm nhiệm cả hai chức vụ là trợ lý và bảo vệ, đã phối hợp với Thẩm Dao Chu rất nhiều lần, hai người ăn ý đến mức chỉ cần một ánh mắt là có thể biết phải làm gì.

Thẩm Dao Chu rạch bụng đứa trẻ, Từ Chỉ Âm lập tức dùng linh lực hóa thuốc theo sau, sắp xếp lại linh lực hỗn loạn trong cơ thể đứa trẻ.

Đợi đến khi linh lực của Thẩm Dao Chu thăm dò vào đan điền của đứa trẻ, nơi đó đã sạch sẽ, rõ ràng.

Hoàng y tu nhìn thấy sự phối hợp ăn ý của hai người, trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn, hóa ra y tu còn có thể làm như vậy?

Thẩm Dao Chu đồng thời khống chế linh lực ở mắt và trên tay, trước mắt nàng, ba loại linh căn như ba viên bảo thạch màu sắc khác nhau lơ lửng trong đan điền của đứa trẻ, chỉ là màu sắc hơi tối, trong đó linh căn màu vàng đã bị độc ăn mòn, không nhìn ra màu sắc ban đầu.

Giữa ba linh căn, dường như có một loại liên hệ vô hình, chúng giống như một vòng tuần hoàn, lơ lửng trong đan điền, tạo thành một sự cân bằng tinh tế. Mà điều Thẩm Dao Chu phải làm, chính là phá vỡ sự cân bằng này.

Mỗi bước ở đây đều cần nàng vô cùng cẩn thận, một khi đi sai một bước, linh căn của đứa trẻ này sẽ hoàn toàn bị hủy.

Đây là một công việc tỉ mỉ, Thẩm Dao Chu cũng đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nàng đồn toàn bộ tâm trí vào đó, trên trán dần dần thấm ra những giọt mồ hôi.

Nàng chỉ chuyên tâm làm phẫu thuật, tình hình đan điền và linh mạch đều giao cho Từ Chỉ Âm quan sát, ngoài ra Từ Chỉ Âm còn phải thỉnh thoảng đưa dụng cụ phẫu thuật cho nàng, nàng ta căn bản không thể phân thân, không có cách nào lau mồ hôi cho Thẩm Dao Chu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play