Thẩm Dao Chu đã nghĩ, Tàng Tượng Môn có thể lợi dụng ma tu để làm chuyện gì đó nhưng không ngờ bọn họ lại có thể làm được đến mức này!
Ma tu tuy hung tàn vô cùng nhưng bọn chúng có thiên phú cực kỳ tốt, đều là tu sĩ bẩm sinh, tiến triển cũng nhanh như chớp.
Nếu bọn chúng bị người khác khống chế thì đối phương chẳng khác nào trực tiếp nắm giữ vũ khí hạt nhân, còn có gì đáng lo ngại nữa.
Hơn nữa, linh lực của ma tu còn có ma khí, sẽ xâm chiếm tu sĩ, rất khó đối phó, trước đây để đuổi ma tu ra khỏi Cửu Châu, tu sĩ đã phải trả giá rất lớn, Yến Phi bọn họ bị ma khí hành hạ nhiều năm, ngay cả tu vi cũng bị thụt lùi.
Toàn bộ Cửu Châu đều căm ghét ma tu đến tận xương tủy, nhưng cũng không thể không thừa nhận sự mạnh mẽ của ma tu.
Nếu Tàng Tượng Môn thực sự khống chế được ma tu thì bọn họ sẽ trở nên quá đáng sợ, đến lúc đó toàn bộ tu tiên giới đều không phải là đối thủ của bọn họ.
Hơn nữa, vạn nhất chuyện này bị Hứa Tinh Dạ biết được thì sẽ càng phiền phức hơn, dù sao cũng không ai biết được tên điên đó sẽ làm ra chuyện gì.
Thẩm Dao Chu lập tức trở nên nghiêm túc: "Vậy chúng ta phải nhanh lên thôi."
Nàng nói chuyện này ra, Mộ Thiên Hồ cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng, không còn che giấu nữa, mặc dù Tàng Tượng Môn vẫn luôn che giấu bí mật này, thế nhưng với tư cách là đường chủ của Thiên Vấn Các, hắn vẫn biết không ít chuyện. Trước đây hắn đã thấy rất kỳ lạ, Tàng Tượng Môn có một căn cứ bí mật ở Trường Yển Châu nhưng bốn đường chủ bọn họ đều không biết ở đâu, tuy nhiên lại chia pháp chú để vào đó thành bốn phần giao cho bốn người bọn họ.
Cách một thời gian, sẽ có đệ tử tinh anh của Tàng Tượng Môn đến, đi cùng còn có một số thùng, trên thùng dán đầy linh phù, còn bôi một loại thuốc bột có mùi hắc, bọn họ rất coi trọng những chiếc thùng này, gần như canh giữ không rời nửa bước.
Bọn họ thường không kinh động đến Thiên Vấn Các, đều lén lút đến, cho đến một lần vì bị thương ngoài ý muốn, không thể không tạm thời dưỡng thương ở Thiên Vấn Các, Mộ Thiên Hồ liên nảy sinh nghi ngờ, kết quả phát hiện ra trên vết thương của đối phương thực sự có ma khí.
Mộ Thiên Hồ vô cùng kinh ngạc, cũng đoán được những chiếc thùng đó đựng thứ gì, mười phần tám chín là ma tu.
Hắn càng nghĩ càng thấy không ổn, liền phái người canh giữ ở Trường Yển Châu và các nơi giao nhau giữa các châu khác, thế mà thực sự đã phục kích được một lần.
Hắn không kìm được sự tò mò, lén đi theo đối phương, phát hiện bọn họ đến bên ngoài một sơn cốc.
Trong cốc ma khí tứ phía, hoa cỏ đều héo úa, thỉnh thoảng còn có tiếng gào thét của ma tu truyền ra, hiển nhiên ma tu ở đây không ít.
Mộ Thiên Hồ định đi vào nhưng suýt nữa bị cơ quan b.ắ.n thành cái sàng, chỉ có thể tạm thời rời đi, nhưng lần thứ hai hắn chuẩn bị mọi thứ xong xuôi rồi quay lại thì phát hiện toàn bộ sơn cốc đã biến mất. Hắn tỉ mỉ điều tra một phen mới phát hiện ra toàn bộ sơn cốc được một trận pháp khổng lồ bảo vệ, phải có pháp chú tương ứng mới có thể vào được.
Hắn nghĩ đến bốn phần pháp chú mà mình có, đột nhiên hiểu ra.
Tàng Tượng Môn không biết lợi dụng ma tu để làm gì nhưng bọn họ không để trứng vào cùng một giỏ, mà lợi dụng Thiên Vấn Các làm bình phong, phân tán những thứ này ra, như vậy, mất một nơi thì vẫn còn nơi khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT