Hắn đã sớm không quan tâm người khác nhìn mình như thế nào, hắn làm chuyện này chỉ vì trách nhiệm của một kiếm tu và vì Thẩm Dao Chu.
Nhưng hắn lại không biết, vì thái độ thản nhiên của hắn mà khiến cho những tu sĩ vốn đã áy náy càng không ngẩng đầu lên được.
Các môn phái khác cũng có không ít tu sĩ bị cảm hóa, lần lượt lấy ra các loại linh khí pháp bảo và bùa chú đưa cho hắn.
Phó Sinh Hàn đều từ chối, hắn đặt Ngọc Đồng Tâm vào vị trí tim, lại dán con bọ cánh cứng nhỏ mà Lạc Nhiên đưa cho hắn vào mặt giày, sau đó mới triệu hồi linh kiếm nhảy lên.
Thẩm Túy An cũng nhịn một bụng tức lên phi kiếm của mình.
Thẩm Dao Chu ngẩng đầu nhìn bọn họ: "Nhất định phải bình an trở về!"
Đáy mắt Phó Sinh Hàn thoáng qua một tia lưu luyến: "Được."
Thiên Vấn Các.
Vài tu sĩ run rẩy quỳ dưới chân Cận Ngạn, không dám ngẩng đầu.
Cận Ngạn ngôi trên ghế, vẻ mặt lạnh lùng: "Chỉ bắt được hơn mười tu sĩ trở vê?"
Mấy tu sĩ kia càng thêm sợ hãi, bọn họ vốn là thuộc hạ của Hạ Hầu Sinh, nhưng không lâu trước đây bốn vị đường chủ còn lại đều xảy ra chuyện, Hạ Hầu Sinh và Tư Y tử vong, Mộ Thiên Hồ không biết tung tích, Thiên Vấn Các đại loạn, Cận Ngạn thừa cơ thu phục toàn bộ Thiên Vấn Các.
Nhưng không lâu sau, hắn liền phái bọn họ đi khắp nơi bắt tu sĩ của các môn phái khác, hiện nay Trường Yển Châu người người tự lo thân mình, không ít tu sĩ đều chạy về môn phái, mở trận pháp, thậm chí ngay cả tu sĩ tán tu cũng trốn mất, khiến bọn họ căn bản không tìm được người.
Cận Ngạn nổi trận lôi đình, trừng phạt không ít người, trong đó thậm chí còn có tâm phúc trước đây của hắn, ai cũng không thể thoát khỏi hình phạt nghiêm khắc.
Những tu sĩ có thể gia nhập Thiên Vấn Các phần lớn đều không phải là người có thiên phú hoặc có ý chí, đầu bị dọa sợ mất mật, có thể trốn xa đến đâu thì trốn xa đến đó.
May mà không lâu trước đây, một số tu sĩ của Vân Trạch Châu đã vào Trường Yển Châu, lén lút dò hỏi chuyện của Thiên Vấn Các, bọn họ bắt được vài tu sĩ lạc đàn, biết được lần này tu sĩ của Ngũ Đại Kiếm Tông ở Vân Trạch Châu đều đến, nhưng lại chia thành ba đội, chia nhau đột nhập.
Cận Ngạn nghe xong liền để bọn họ đi bắt người.
Đội thứ nhất là tu sĩ của Phá Nhạc Kiếm Tông, Chử Sơn Kiếm Tông và Thái Sơ Kiếm Tông hợp thành, cho dù bọn họ không ở cùng một châu nhưng cũng từng nghe qua tên của ba Kiếm Tông này, không dám tiến lên tìm xui xẻo, vì vậy những môn phái tạp ngư nhỏ bé hợp thành đội thứ ba liền trở thành mục tiêu của bọn họ.
Lo sợ hai đội còn lại đến quấy rối, bọn họ còn cố ý làm bẫy, muốn kéo dài tốc độ cứu viện.
Lúc đầu còn khá tốt, nhưng tốc độ tiếp viện của đối phương lại nhanh ngoài dự đoán, đánh bọn họ trở tay không kịp, đặc biệt là những kiếm tu của Phá Nhạc Kiếm Tông, giống như không sợ chết, khiến bọn họ không những không bắt được người về, mà còn bị bắt giữ không ít người của mình. Bọn họ cũng chỉ là vô tình rút trúng thăm nên mới bị buộc phải đến đây báo cáo.
Một người trong số đó nhỏ giọng nói: "Là... là vì Phá Nhạc Kiếm Tông quay lại cứu người, những kiếm tu đó quá hung tàn, chúng ta... chúng ta thực sự không đánh lại được..."
"Phá Nhạc Kiếm Tông..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT