Nhưng Thẩm Dao Chu lại rất vô tư trong phương diện này, luôn lo lắng Phó Sinh Hàn có điều gì khó nói, liên tục hỏi han, dập tắt ngọn lửa nhỏ trong lòng Phó Sinh Hàn.
Phó Sinh Hàn khẽ thở dài.
Thẩm Dao Chu không hề hay biết, vẫn còn nhớ đến nhiệm vụ chưa hoàn thành, lại một lân nữa dặn dò: "Có gì không đúng nhất định phải nói."
"Ừ"
Thẩm y tu lại lải nhải với bệnh nhân không biết điều này vài câu, rồi mới quay đầu đi.
Phó Sinh Hàn vẫn luôn nhìn theo bóng lưng nàng, nụ cười trên khóe miệng chưa từng hạ xuống.
Không ai biết rằng, trong thần phủ của hắn mỗi thời mỗi khắc đều có sương mù đen hoành hành, hắn cần phải không ngừng đấu tranh với nó, hắn biết, một khi mình để lộ ra một chút sơ hở, những sương mù đen này sẽ thừa cơ xâm nhập.
Nếu thực sự có ngày đó, hắn thà c.h.ế.t cũng không biến thành ma tu, tuyệt đối không trở thành tai tinh gây họa cho thiên hạ, khiến chúng sinh lầm than trong miệng Cận Ngạn.
Hơn nữa, hắn còn có một nguyện vọng nhỏ nhoi, hy vọng có thể đứng bên cạnh Thẩm Dao Chu.
Hắn đã có thân thế không ra gì, không thể để những phương diện khác cũng không tốt được. Xa xa, Sở chưởng môn cảm khái nói: "Thiếu nam thiếu nữ bây giờ, thật sự là thanh xuân tươi đẹp...
Thẩm Túy An bên cạnh sắc mặt cực kỳ khó coi.
Sở chưởng môn: "Thẩm thế chất, không phải ta nói ngươi, làm bậc trưởng bối, chúng ta nên độ lượng bao dung một chút, trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng, không phải Phó Sinh Hàn thì cũng có người khác, vốn ta còn muốn thay đệ tử môn phái chúng ta cầu thân..."
Thẩm Túy An: "...
Hắn vừa nghĩ đến đám đệ tử kiếm ý kỳ hình quái dạng của Chử Sơn Kiếm Tông, so sánh một chút, đột nhiên cảm thấy Phó Sinh Hàn thuận mắt hơn rồi.
May mà Sở chưởng môn cũng không buôn chuyện quá lâu, rất nhanh đã nói đến chuyện chính.
Hiện tại các môn phái vẫn có thể duy trì hòa bình trên bê mặt, nhưng sau khi tiến vào Trường Yển Châu thì chưa chắc.
Theo sắp xếp, bọn họ sẽ chia thành ba đội, lần lượt tiến vào Trường Yển Châu, sau khi tìm được tung tích của Cận Ngạn thì sẽ thông báo cho nhau.
Nhưng mọi người đều biết, lời nói này cũng chỉ là nói suông, ai có thể thực sự g.i.ế.c c.h.ế.t Cận Ngạn, chiêu mộ Hứa Tinh Dạ, sao lại chia phân cho người khác?
Sở chưởng môn và Thẩm Túy An đều biết rõ, chỉ hy vọng trước khi tiến vào Trường Yển Châu không xảy ra chuyện gì, sau đó thì tùy theo bản lĩnh của mỗi người thôi.
Nhưng không ai ngờ rằng, ngay tối hôm đó đã xảy ra chuyện.
Sáng sớm hôm sau, một tu sĩ của một môn phái nào đó bị phát hiện c.h.ế.t ở không xa trại, nguyên nhân cái c.h.ế.t chính là bị một nhát đao chí mạng.
Thẩm Dao Chu sau khi biết tin đã vội vàng chạy đến nhưng đã không cứu được nữa, đối phương ra tay dứt khoát gọn gàng, ngay cả nguyên thần cũng không còn.
Thẩm Dao Chu nhíu chặt mày, cẩn thận kiểm tra vết thương.
Có người nói: "Chẳng lẽ đã có người bị khống chế, trà trộn vào giữa chúng ta?
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, đối phương ngay cả Trình Tịch Bạch cũng có thể giết, loại tép riu như bọn họ càng không đáng kể, không biết lúc nào sẽ c.h.ế.t không kịp ngáp.
Không ít tu sĩ thậm chí đã muốn rút lui, khiến cho các đệ tử của Chử Sơn Kiếm Tông và Phá Nhạc Kiếm Tông đang duy trì trật tự có chút trở tay không kịp.
Sở chưởng môn dùng linh lực gâm lên: "Yên lặng!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT