Tiền Hổ thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Thẩm Dao Chu, trong lòng lạnh ngắt: "Thẩm, Thẩm y tu, Tuyết Miên thế nào rồi?"

Thẩm Dao Chu thở dài, nói sự thật.

Với kinh nghiệm của các tu sĩ, vết thương nghiêm trọng như vậy, e rằng chỉ có vài loại đan dược quý giá nhất mới có thể chữa khỏi, nhưng ngay cả Tục Linh Đan bọn họ cũng không lấy ra được, càng đừng nói đến những loại khác.

Hiện trường đã có người không nhịn được khóc thành tiếng.

Những người khác cũng đang thầm nức nở.

Không ai ngờ rằng Ninh Tuyết Miên khi đi ra còn khỏe mạnh, khi trở về lại biến thành như vậy.

Thiệu Khâm biết tin, bất chấp thân thể mình, loạng choạng đi ra: "Tuyết Miên đâu? Nàng ấy thế nào rồi?"

Những người vốn chen chúc nhau đều tự giác nhường đường cho ông ta.

Có người muốn đỡ ông ta nhưng Thiệu Khâm vô thức hất tay, ông ta run rẩy nắm lấy tay Ninh Tuyết Miên: "Tuyết Miên, con tỉnh lại đi, Thiệu thúc hứa với con, chỉ cần con tỉnh lại, con muốn ta gặp y tu thì ta sẽ gặp, con nói gì Thiệu thúc cũng đáp ứng con... Đứa trẻ ngoan, đừng ngủ..."

Tiếng khóc tại hiện trường càng lúc càng lớn.

Tiền Hổ đặt hy vọng cuối cùng vào Thẩm Dao Chu: "Thẩm y tu, ngươi nhất định có cách cứu Tuyết Miên, đúng không!"

Thẩm Dao Chu nắm chặt tay: "Ta sẽ cố gắng nhưng ta không thể đảm bảo. Hơn nữa, cho dù ta có thể cứu nàng ấy, e rằng sau này nàng ấy cũng khó có thể khôi phục lại tu vi như trước."

Lúc này Thiệu Khâm đã biết thân phận của Thẩm Dao Chu, ông ta không màng đến định kiến trước đây, cầu xin nàng: "Không sao, chỉ cân có thể để Tuyết Miên sống sót, cầu xin ngươi, hãy cứu nàng ấy!"

Thẩm Dao Chu lập tức đỡ ông ta dậy: "Ngươi đừng như vậy, Tuyết Miên là bạn của ta, ta nhất định sẽ cố gắng cứu nàng ấy!"

Nhưng nói là nói vậy, đây là lần đầu tiên Thẩm Dao Chu không có tự tin.

Kể từ khi đến tu tiên giới, thân thể cường hãn, tuổi thọ dài lâu của các tu sĩ khiến nàng gân như quên mất, thực ra bọn họ cũng là người, cho dù có cường hãn hơn một chút thì trước mặt tử thân cũng không có đặc quyền.

Thầy từng nói với nàng, bác sĩ chính là người giành giật mạng sống từ tay tử thần, phải luôn luôn giữ vững lòng kính sợ đối với sự sống.

Thương thế của Ninh Tuyết Miên đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh trong lòng nàng.

Nàng và Yến Phi đưa Ninh Tuyết Miên vào bí cảnh Hạnh Lâm, nơi này có môi trường thích hợp để Ninh Tuyết Miên hồi phục.

Lần này Thẩm Dao Chu phải đồng thời thực hiện hai ca phẫu thuật đan điền và linh mạch, hơn nữa thời gian cấp bách, Ninh Tuyết Miên có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Nhưng trợ thủ bên cạnh nàng chỉ có một mình Yến Phi, cho dù Yến Phi cũng không mấy chuyên nghiệp.

Không ngờ Tiền Hổ lau khô nước mắt xong, kiên định nói: "Ta có thểt"

"Chỉ cần ngươi nói cho ta biết phải làm thế nào, ta có thể học được!" Thẩm Dao Chu nhớ lại, Ninh Tuyết Miên từng nói Tiên Hổ có khả năng học tập cực mạnh, hơn nữa có trí nhớ siêu phàm, rất nhiều thứ chỉ cần nhìn một lần là có thể nhớ.

Mặc dù đối với y học mà nói không chỉ đơn giản là học thuộc, nhưng lúc này đã không còn cách nào khác, Thẩm Dao Chu chỉ có thể để Tiền Hổ cũng thay quần áo, cùng vào phòng phẫu thuật.

Để hai người bọn họ có thể trực tiếp nhìn thấy tình hình của Ninh Tuyết Miên, Thẩm Dao Chu còn đổi một chiếc máy theo dõi.

Nàng nhanh chóng nói hết toàn bộ quá trình phẫu thuật, lại bình tĩnh bổ sung: "Tình hình của bệnh nhân rất nguy hiểm, lát nữa có thể xảy ra bất cứ tình huống gì, mọi người nhất định phải giữ bình tĩnh."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play