Nhưng nói không tin, phản ứng của Tang Thế Minh không phải giả vờ, Tang Hàm Sương rất hiểu hắn, hắn lòng dạ hẹp hòi lại tham sống sợ chết, nếu không phải Thẩm Dao Chu nói trúng chỗ đau của hắn, hắn sao có thể đột nhiên thay đổi sắc mặt, quỳ xuống nhanh như vậy.
Hơn nữa, người ta lừa bọn họ thì có lợi ích gì, giống như Tang Thế Minh đã nói, hai người bọn họ là tán tu, căn bản không lấy ra được thứ gì.
Thẩm Dao Chu cũng không thúc giục bọn họ, nàng biết quyết định này đối với cha mẹ mà nói rất khó khăn, suy nghĩ kỹ càng đối với bọn họ đều tốt.
Không biết qua bao lâu, phu thê hai người rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.
"Vậy thì xin nhờ tiên tử!"
Thẩm Dao Chu nhận lấy cô bé từ tay bọn họ, ôn hòa mà kiên định nói: "Nhất định không phụ sự gửi gắm."
Nói xong, nàng bế cô bé đi vào trong phòng, ngay khi bước vào, nàng liền mang theo cô bé cùng Yến Phi tiến vào bí cảnh Hạnh Lâm.
Tuy rằng Tang Thế Minh đã là tu vi Kim Đan kỳ, nhưng hắn ngày thường sống trong nhung lụa, rất ít khi ra ngoài tôi luyện, chỉ có linh lực rỗng tuếch, lúc chiến đấu còn không bằng một tán tu Trúc Cơ kỳ.
Hộ vệ của hắn tuy rằng bảo vệ hắn, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, có một người thấy tình thế bất lợi đã vội vàng chạy đi tìm đội chấp pháp.
Đội trưởng đội chấp pháp đang tiếp đãi người của Thiên Vấn Các.
Bị người ta cắt ngang, trong lòng hắn rất khó chịu, nhưng bởi vì quan hệ với Tang Thế Minh không tệ, cho nên mới cáo lỗi một tiếng, đi ra gặp hắn. Tên hộ vệ kia nhanh chóng thuật lại mọi chuyện đã xảy ra.
Đội trưởng đội chấp pháp lúc đầu còn rất qua loa, nhưng nghe được một lúc, đột nhiên hỏi: "Chờ chút, ngươi kể lại quá trình thiếu chủ nhà ngươi và vị y tu kia xảy ra tranh chấp một lần nữa, chỉ tiết một chút."
Hộ vệ trong lòng nóng như lửa đốt muốn đi cứu người, nhưng cũng không dám trái lệnh đội trưởng đội chấp pháp, chỉ đành phải đem toàn bộ quá trình thuật lại một lần nữa, không sót một chỉ tiết nào.
Đội trưởng đội chấp pháp nghe xong, y tu, bên cạnh còn đi theo một kiếm tu, chẳng phải đây chính là người mà Thiên Vấn Các bảo hắn chú ý sao?
Đạp rách giày sắt tìm chẳng thấy, ai ngờ lại có được dễ dàng thế này!
Hắn vội vàng nói: "Ta biết rồi, ngươi cứ đợi ở đây, ta có chút việc lát nữa sẽ quay lại."
Tên hộ vệ sốt ruột như lửa đốt, nhưng đối phương sợ hắn bỏ chạy đã phái người canh giữ, hắn đành ngoan ngoãn ở yên tại chỗ.
Đội trưởng đội chấp pháp nhanh chóng chạy về đại sảnh, đem chuyện này kể cho người của Thiên Vấn Các.
Đối phương ngẩn người: "Ngươi nói là sự thật?"
Đội trưởng đội chấp pháp vội vàng gật đầu: "Ngàn lần vạn lần đều là sự thật, tên hộ vệ kia hiện giờ vẫn còn ở bên ngoài."
Đối phương lập tức đứng dậy: "Sự việc không nên chậm trễ, chúng ta mau tới đó xem sao."
Thế là một đám người dẫn theo đội chấp pháp đi thẳng đến chỗ ẩu đả, thấy người đến là đội chấp pháp, đám tu sĩ đang đánh nhau kịch liệt cũng dần dần bình tĩnh lại. Tang Thế Minh che mặt bị đánh sưng vù, miệng vẫn không ngừng mắng chửi, đòi phải g.i.ế.c c.h.ế.t đám tán tu này.
Không ngờ đội trưởng đội chấp pháp không thèm để ý đến hắn, chỉ kéo hắn sang một bên hỏi rõ ràng toàn bộ sự việc, xác nhận lời hắn nói không khác gì so với lời tên hộ vệ.
Sau đó, lời khai của những tán tu tham gia ẩu đả cũng được đưa ra, mặc dù chỉ tiết có chút khác biệt, nhưng đúng là tổ hợp y tu và kiếm tu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT