Đã bày ra tư thế như vậy rồi, còn nói không có ác ý.

Thẩm Dao Chu tin hắn mới là lạ.

Nàng đột nhiên lùi lại, trên tay đã cầm một ống tiêm thuốc mê vừa mới đổi, đợi đến khi Thiền nhi đuổi tới, nàng mới chú ý thấy Thiền nhi hai mắt vô thân, hơn nữa trên đỉnh đầu còn có một linh khí hình con nhện, trông rất đáng sợ.

Nhưng tình hình cấp bách, không cho phép Thẩm Dao Chu suy nghĩ nhiều, nàng giơ tay lên vung về phía Thiền nhi: "Thuốc mê!"

Thiền nhi giơ tay lên đỡ, một đoạn ống tiêm rơi xuống đất.

Hứa Tinh Dạ lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Còn muốn dùng lại mánh cũ sao?”

Thẩm Dao Chu: "Thì ra ngươi đã tỉnh từ lâu rồi."

Hứa Tinh Dạ không ngờ mình lại lỡ lời, nhưng vẫn bình tĩnh: "Lúc đó ngươi có thể lừa được nàng ta, là vì nàng ta quá kiêu ngạo, bây giờ không còn những cảm xúc ngu ngốc đó nữa, ngươi đương nhiên không đối phó được với nàng ta."

Thẩm Dao Chu khẽ nhếch môi, nhưng lại nhân cơ hội này trực tiếp chạy đến sau lưng Hứa Tinh Dạ, sau đó giơ ống tiêm ra.

—- Gái đập vào Thiên nhi là cái đã dùng hết từ lâu, dùng để đánh lạc hướng, từ đầu đến cuối, mục tiêu của nàng chỉ có Hứa Tinh Dạ.

"Không đối phó được với nàng ta nhưng đối phó với ngươi thì đủ rồi!"

Thẩm Dao Chu giải phóng uy áp, quả nhiên Hứa Tinh Dạ bị nàng áp chế chậm hơn một bước, nàng nhân cơ hội dùng sức đ.â.m ống tiêm vào cổ Hứa Tinh Dạ.

Nhưng ngoài dự đoán, ống tiêm đó không đ.â.m vào cổ Hứa Tinh Dạ, trên da hắn nổi lên một lớp vảy cá, mũi kim căn bản không xuyên thủng được.

Lúc này, Thiên nhi cũng đã đuổi tới, giữ chặt gáy Thẩm Dao Chu, linh khí xông tới, trực tiếp khiến nàng ngất đi.

Trước khi ngất đi, nàng nhìn thấy Hứa Tinh Dạ mỉm cười: "Sớm biết ngươi nhiêu mánh khóe, sao ta lại không chuẩn bị chu toàn chứ”"

Thẩm Dao Chu tiếc nuối, thế nhưng nàng đã không còn cách nào nữa.

Nàng vô thức sờ vào Ngọc Đồng Tâm đeo bên hông, dùng chút linh lực cuối cùng chạm vào chấm đỏ đó.

Sau đó nàng hoàn toàn mất đi ý thức.

Thái Sơ Kiếm Tông.

Những đệ tử mới đang luyện kiếm, Phó Sinh Hàn mặt không biểu cảm đứng phía trước quan sát, nếu có ai làm sai thì sẽ sửa lại cho họ.

Mọi người đều biết, sau khi đại hội tông môn thất bại, chưởng môn đã đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu đại sư huynh, thậm chí còn không cho hắn đi bí cảnh Lan Nhân lần này.

Hơn nữa, Phó Sinh Hàn được xưng là kiếm tu đệ nhất Kim Đan kỳ, những đệ tử này vừa sùng bái vừa sợ hãi hắn.

Ngày thường đối mặt với hắn đều vô cùng run sợ, sợ chọc giận hắn.

Phó Sinh Hàn ngoài việc giám sát bọn họ luyện kiếm, ngày thường đều dựa vào gốc cây ngẩn người.

Vài đệ tử nhỏ lén lút quan sát hắn, phát hiện hắn luôn sờ một viên Ngọc Đồng Tâm, thỉnh thoảng khóe miệng còn nở nụ cười. "Đây chẳng lẽ là đồ vật mà đạo lữ của đại sư huynh tặng?"

"Nói bậy bạ gì thế, đại sư huynh bẩm sinh Kiếm Cốt, một lòng theo kiếm đạo! Sao có thể bị những chuyện tình cảm này ảnh hưởng, ta thấy đó chắc là pháp khí lợi hại gì đó..."

Đang lúc bọn họ bàn luận sôi nổi, sắc mặt Phó Sinh Hàn đột nhiên thay đổi.

Viên Ngọc Đồng Tâm trong tay hắn đột nhiên nóng lên, còn chấm đỏ ở giữa cũng bắt đầu nhấp nháy.

Thẩm Dao Chu từng nói, Ngọc Đồng Tâm có liên hệ với nhau, chỉ cần truyền linh lực vào chấm đỏ, đối phương sẽ cảm ứng được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play