May mắn thì trước đó vẫn chưa gặp đối thủ mạnh, không bị thương gì, đến giai đoạn sau cơ hội thắng cũng sẽ lớn hơn.
Không may thì sẽ như Phá Nhạc Kiếm Tông kỳ trước, ngay vòng ba đã gặp phải đối thủ mạnh, môn phái đối phương tuy không có danh tiếng gì nhưng nhờ lối đánh liều mạng mà trở thành hắc mã của cả kỳ tỉ võ tông môn, Phá Nhạc Kiếm Tông phải trả giá vô cùng thảm khốc mới thắng được đối phương.
Nhưng ai ngờ còn chưa kịp nghỉ ngơi, trận tiếp theo lại trực tiếp đụng độ Thái Sơ Kiếm Tông.
Hơn nữa, đối phương trực tiếp kéo thủ lĩnh Phó Sinh Hàn ra đấu trước, diễn ra một trận tỉ thí một chọi chín.
Kỳ tỉ võ tông môn năm nay được tổ chức ở Chử Sơn Kiếm Tông.
Chử Sơn Kiếm Tông trong năm đại kiếm tông không mấy danh tiếng, nhưng địa bàn lại là lớn nhất.
Thẩm Túy An dẫn theo Thẩm Dao Chu và những người khác không trực tiếp vào Chử Sơn Kiếm Tông, mà trước tiên dừng lại ở một trấn nhỏ bên ngoài Chử Sơn Kiếm Tông, đợi mọi người trong sư môn đến đông đủ rồi mới cùng vào.
Ban đầu bọn họ định đi dạo trong thành trước, nhưng Thân Khương và những người khác xuống linh thuyền liền thấy hơi khó chịu, bèn ở lại khách trạm nghỉ ngơi. Từ Chỉ Âm cũng không có hứng thú gì với việc đi dạo, cũng ở lại luôn.
Vì vậy cuối cùng chỉ có bốn người Thẩm Túy An, Thẩm Dao Chu, Lăng Tân Nguyệt và Sở Cửu Ý cùng nhau ra ngoài.
Vì tỉ võ tông môn nên trong thành rất náo nhiệt.
Ngoài tu sĩ của các môn phái, còn có một số tu sĩ tán tu, phần lớn là định đến đây tìm cơ duyên, lỡ được chân nhân nào đó coi trọng, thu nhập môn hạ, sau này sẽ không phải lưu lạc đầu đường xó chợ, có thể dựa vào môn phái rồi.
Tất nhiên ví dụ như vậy rất ít, hơn nữa phần lớn đều xuất hiện trong thoại bản.
Ví dụ như quyển sách của Lãnh Nguyệt công tử mà Lăng Tân Nguyệt đang ôm trong lòng, chính là một câu chuyện như vậy.
Lăng Tân Nguyệt cũng không thấy thất vọng, tâm thái rất tốt: "Xem thoại bản mà, chỉ để giải trí thôi, ai mà tin thật chứ! Sòng bạc đầy đường thế này, cũng chẳng thấy mấy ai thắng được!"
Đây chính là một sự kiện náo nhiệt khác của tỉ võ tông môn.
Mỗi lần tỉ võ tông môn đều sẽ mở sòng bạc lớn, cá cược từng trận đấu, cá cược từng người, cá cược môn phái nào sẽ giành được vị trí thứ mấy, đủ loại hình thức.
Sở Cửu Ý rõ ràng có chút ngứa ngáy.
Thẩm Dao Chu nghĩ đến việc gần đây ông ta bị Từ Chỉ Âm bóc lột quá đáng, cũng có chút thương cảm, bèn cùng ông ta đến một sòng bạc.
Sòng bạc này vừa khéo cá cược lân này ai sẽ giành được ngôi vị quán quân.
Ông chủ sòng bạc mắt tinh, thấy cả nhóm bọn họ đều ăn mặc sang trọng, lập tức rao lên: "Mọi người không đến đặt cược một ván sao? Cờ bạc vui vẻ, coi như giải trít"
Sở Cửu Ý lập tức chạy lon ton đến: "Bây giờ tỷ lệ cược của các môn phái là bao nhiêu?”
Ông chủ sòng bạc lập tức nói: "Tất nhiên là Thái Sơ Kiếm Tông có tỷ lệ cược thấp nhất, chỉ riêng Phó Sinh Hàn, ta thấy hắn có thể quét sạch cả kỳ tỉ võ tông môn này."
Thẩm Túy An vốn không để ý đến những chuyện này, nhưng nghe vậy không nhịn được hỏi: "Vậy Phá Nhạc Kiếm Tông thì sao?"
"Phá Nhạc Kiếm Tông ư?" Ông chủ sòng bạc cười nói: "Tỷ lệ cược cao lắm đấy. Ồ, các vị không biết đâu, kỳ tỉ võ tông môn trước, biết bao nhiêu người mua Phá Nhạc Kiếm Tông mà thua thảm, ta khuyên các vị vẫn nên chắc ăn thì hơn."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT