Chưa tới hai phút, đám người Vương Đình dẫn tới đã bị anh diệt sạch, người bị quật ngã, người bị đánh ngất.
Dường như Hứa Thiện Ý cũng không có cơ hội ra tay, nhưng Chu Cận cũng chẳng bị xây xát gì.
Lần này, những người Vương Đình dẫn tới cũng đã biết sợ là gì, cuối cùng đã bắt đầu thấy hối hận.
Mấy người vẫn còn tỉnh táo thì vội vàng đứng dậy, quỳ trên đất xin tha.
Chu Cận đen mặt, đá bọn họ mấy cái, đến khi đối phương hôn mê, anh mới dừng lại.
Sau khi Hứa Thiện Ý thấy anh đánh bại tất cả thì cô đình trệ trong giây lát, lúc sau mới vội vàng chạy tới bên cạnh ôm lấy cánh tay anh: “A Cận, cậu giỏi thật đấy.”
Vốn dĩ Chu Cận đang đen mặt, lúc này anh mới hồi phục lại như bình thường, vươn tay ôm eo Hứa Thiện Ý: “Không sợ tôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT