✿Chương 121✿

Phiên ngoại: Chuyến đi tuần trăng mật (1)

 

Đại hôn của Nhiếp chính vương, hôn lễ lại định ra một ngày lễ hợp pháp của tinh tế, cũng coi như thành tựu thế kỷ, đặc biệt là khi các lão sư nói sẽ không cho bài tập về nhà trong ngày lễ này, tiếng reo hò của học sinh chấn động toàn bộ tinh tế.

Thông qua niềm vui tân hôn của Hayden và Ludwig, hai phe nhân loại và trùng tộc đồng thời tuyên bố, về sau ngày này đều là ngày lễ hợp pháp hàng năm.

Sau đó, tên chính thức của ngày này được gọi là “Ngày thức tỉnh”, không chỉ ngụ ý sự thức tỉnh của tình yêu, của ma pháp, mà đằng sau còn đại biểu ── sự thức tỉnh của ý chí tự do và ý chí hòa bình.

Quốc hội trùng tộc đã cho Hayden nghỉ dài hạn, mặc dù chiến tranh mới vừa kết thúc, chế độ và pháp luật mới vừa đi vào quỹ đạo, nhưng đây chính là ưu thế của công nghệ hiện đại ── chỉ cần có quang não trong tay, Hayden có thể xử lý các công việc khẩn cấp ở bất kỳ ngóc ngách nào của vũ trụ, tuy nhiên trùng tộc cũng không chịu thua kém, không tới ngàn cân treo sợi tóc sẽ không bao giờ ỷ lại vào Hayden, vì vậy nhìn chung, tuần trăng mật này khá suôn sẻ.

 

Vấn đề duy nhất là, Hayden ưu sầu đứng trước cửa phòng thí nghiệm, ba hắc pháp sư bên trong đang vô cùng vui vẻ nghiên cứu thứ gì đó.

“Muốn nước trái cây không?” Hayden ở đằng xa gọi.

Ludwig: “Không phải nhân viên thí nghiệm cấm vào!”

Hayden tập mãi thành quen mà đứng lại, sau đó giơ khay lên, các pháp sư sẽ dùng thuật trôi nổi đem nước trái cây vào.

Không phải nhân viên thí nghiệm cấm vào ── Ludwig ban đầu gọi chính là “Không phải vật liệu thí nghiệm cấm vào”, nhưng sau đó nhận ra rằng vật liệu đã là bạn lữ hợp pháp của mình, chép miệng một cái, đổi thành “Nhân viên thí nghiệm”.

Hayden nhìn bàn thí nghiệm kia, nguyên soái bất bại hiếm thấy mà phát khiếp.

Ba pháp sư thay phiên thí nghiệm nhiều loại pháp thuật có độ nguy hiểm cao, học trò Mia ôm sổ ghi chép run lẩy bẩy ở bên cạnh, lần đầu tiên có cảm giác “Bài tập của lão sư còn nguy hiểm hơn liều chết với Đệ tam văn minh”; Druid Nigel và người ngâm thơ rong Shaw vai sóng vai, ngồi ở góc xa nhất, chuẩn bị làm nhóm đối chiếu hiệu quả thí nghiệm phép thuật bất cứ lúc nào, đồng thời bọn họ không hẹn mà cùng mong đợi ── các pháp sư vĩnh viễn đừng nhớ đến mình.

Người ngâm thơ rong khá may mắn, người làm phép này có chút đặc biệt, phép thuật của bọn họ cần một phương tiện đặc biệt, hơn nữa mới bắt đầu “Ngâm” và “Du” là hai nhóm, nhóm trước bây giờ đã phát triển thành ca hát bằng âm điệu, nhóm sau rất hiếm và thuộc loại ma vũ song tu, bọn họ vừa chiến đấu, vừa dùng tiếng ca tăng cường bản thân và làm suy yếu kẻ địch, phần lớn người ngâm thơ rong đều yêu thích nỏ tay, boomerang và súng kíp, những vũ khí cho phép họ đi lại xung quanh chiến trường, dễ dàng quan sát toàn bộ khu vực, nói cách khác ── người ngâm thơ rong là chức vụ chiến đấu, không phải là nhà nghiên cứu.

Cho nên Shaw chỉ ngồi cho đủ số, Druid thì khác, Nigel thỉnh thoảng bị các pháp sư kêu lên sử dụng phép thuật tự nhiên, vấn đề duy nhất là mỗi lần nhìn thấy bàn thí nghiệm kia, Nigel liền run lẩy bẩy ── không phải sợ hãi tâm lý, là ký ức của linh hồn, loại không thể vượt qua.

“Ta sẽ tính giá trị này một lần nữa…” Pháp sư Westprince vừa nói, ngón tay vừa nhanh chóng viết ra phép tính trong không khí, đáy mắt của ông sáng lấp lánh hào quang tinh thần lực, tốc độ tính toán cơ hồ có thể sánh ngang với Bạch Dạ Sương Tinh.

“Mỗi lần mở ra tinh giới, tùy thuộc vào người khác nhau, sự cân bằng năng lượng cần thiết là khác nhau.” Ludwig thì giải thích toàn bộ nguyên lý cho Mia, “Ví dụ, ngươi cần phải xuyên qua tinh giới, và Hayden cần phải xuyên qua tinh giới, ngươi cảm thấy ai cần thêm năng lượng?”

Mia tuy rằng không hiểu nguyên lý, nhưng lập tức đưa ra câu trả lời bảo toàn mạng sống: “Nhất định là Hayden điện hạ!”

“Đúng vậy, bởi vì Hayden là Hắc ám kỵ sĩ truyền kỳ, mà ngươi chỉ là học trò pháp sư…” Ludwig nói rất nhiều, hiển nhiên, học trò pháp sư nghe không hiểu.

Mia nghe đến sắc mặt tái nhợt run rẩy, lảo đà lảo đảo, pháp sư Westprince thường mỉm cười an ủi mà vỗ vai cô: “Đừng nóng vội, con hẳn là nghe không hiểu, đây chính là bồi dưỡng con, không mong đợi con ngay lập tức hiểu làm sao ổn định xuyên qua tinh giới ── đây chính là vấn đề mà nhiều thế hệ pháp sư đã nỗ lực khiêu chiến.”

Mephisto trịnh trọng nói: “Nhưng chúng ta sẽ không viết phép thuật và công thức năng lượng cụ thể cho học trò, tự mình tiến vào tinh giới, đây là một cửa ải, pháp sư phải tự mình vượt qua để được tinh giới công nhận.”

“Cũng là để bảo vệ.” Ludwig bổ sung, “Tinh giới quá huyền diệu, nếu ngươi không có đủ sức mạnh đi vào, sẽ bị tri thức vô tận xé nát.”

Mia run lẩy bẩy, tự nhủ trong lòng: Đời này tôi chưa bao giờ dự định đi tinh giới, tôi muốn về nhà kinh doanh, phiên bản đại hôn của Hayden điện hạ dự kiến ​​có mặt trên thị trường trong tháng này vẫn chưa hoàn thành!

“Đúng rồi, chủ đề tốt nghiệp của tháp pháp sư chúng ta là ── tìm phương pháp ổn định để mở ra lối vào tinh giới, đồng thời sống sót xuyên qua tinh giới.” Ludwig nói, “Thôi nào, ngươi không thể giống như các sư huynh sư tỷ của ta, tới chết cũng không tốt nghiệp được!”

Mia: “… Lão sư, bây giờ tôi chết còn kịp không?”

Ludwig cau mày: “Ta không đề nghị ngươi chuyển hóa ngay bây giờ, với thực lực của ngươi, ngươi không thể chuyển hóa thành vu yêu, chỉ có thể chết thành nữ yêu, nữ yêu thấp hơn vu yêu một bậc.”

Westprince nói: “Ừm, nữ yêu trong nhà của chúng ta có nhiệm vụ làm đồ dùng dạy học, quét dọn tháp pháp sư, giặt quần áo, khăn trải giường, rèm cửa sổ và rửa bát đĩa, ca hát kiếm tiền, chăm sóc chế độ ăn uống hàng ngày của pháp sư và các học viên…”

Mia: “Còn sống thật là tốt!”

Ba ngày sau Hayden mới biết các pháp sư đang nghiên cứu cái gì ──

“Chuyến đi tuần trăng mật!” Ludwig vui vẻ kín đáo đưa cho Hayden một cái vali, “Đi thu dọn hành lý đi!”

Hayden tiếp nhận vali, sau đó sững sờ: “Nhẫn không gian của em đầy rồi sao?”

Ludwig lắc đầu: “Làm sao có khả năng.”

Hayden liếc mắt nhìn cái vali kia ── không có ma pháp trận, da là da nguyên chất (từ thế giới tinh tế) mà không phải là vảy rồng, mặt trong cũng không có hắc ma pháp phòng ngự… Đây chính là một cái vali bình thường, có vẻ như là hàng giảm giá trong trung tâm mua sắm, giá ưu đãi ở trên còn chưa tháo xuống!

“Tiểu tiên sinh, cái vali này có gì đặc biệt sao?” Hayden không rõ, quyết định hỏi thẳng.

Ludwig nói: “Rất đặc biệt, bởi vì nó được dùng để đựng quần áo chúng ta mặc đi nghỉ dưỡng! Ta đặc biệt mua loại được nhân viên bán hàng khuyên dùng ── chắc chắn và chống sốc, không sợ ký gửi! Hành trình tinh giới sẽ rất xóc nảy, không tốt hơn ký gửi bao nhiêu, mặc dù ta chưa từng ký gửi…”

Bỏ qua loại thường thức kỳ quái về ký gửi hành lý này, Hayden lại khó hiểu: “… Quần áo, vậy quần áo không thể cất vào nhẫn không gian sao?”

Ludwig cau mày, biểu cảm trong một giây chuyển sang “Nhìn thấy một thuật sĩ to đùng”, sau đó cậu phản ứng lại, ồ một tiếng: “Nhìn ta xem, đến thăm dữ liệu thí nghiệm, quên nói với ngươi. Là như thế này, ta xem những cặp tình nhân hưởng tuần trăng mật trong phim truyền hình đều xách vali to nhỏ, hai tay trống trơn đi hưởng tuần trăng mật thì có vẻ thiếu bầu không khí?”

Hayden nghe được lời giải thích rất “Pháp sư” này, lập tức bật cười: “Như vậy a, vậy ta hiểu rồi, bảo đảm sẽ làm cho chuyến du lịch của em thật thoải mái.”

Sáng hôm sau, khi họ chuẩn bị xuất phát, ba pháp sư nhìn chằm chằm Hayden trong bộ trang phục thể thao, trong tay kéo hai chiếc vali loại cực lớn, hơn nữa trên đầu còn có một cặp kính râm, hình tượng “Ánh sáng của nhân loại” tao nhã nghiêm cẩn đã ăn sâu vào lòng người, may mà hiện tại không có người ngoài, cũng không có phóng viên chui vào, bằng không nhìn thấy hình ảnh “Ánh sáng du lịch”, chỉ sợ sẽ bị doạ rớt cằm.

Ludwig hài lòng gật đầu: “Chà, ngoại trừ quân phục và đồng phục tác chiến, ngươi mặc phong cách giản dị cũng rất dễ nhìn… Thoạt nhìn đặc biệt có bầu không khí rồi! Đúng lúc chúng ta chẳng mấy chốc sẽ mở ra thông đạo tinh giới, địa điểm hạ cánh sẽ nằm ở vùng ngoại ô của thành phố Osland, thủ phủ của Liên bang Osland ── Liên bang Osland, là nơi ma pháp lớn nhất và mạnh nhất của chúng ta bên kia, sư phụ của ta giữ chức Bộ trưởng Bộ Giáo dục Phép thuật của quốc gia này, vì vậy các tòa tháp của chúng ta thường được đặt ở ngoại ô thủ đô. Khí hậu ở thủ đô liên bang ấm áp dễ chịu, vì vậy ngươi mặc quần áo này không có vấn đề gì!”

Bọn họ mới vừa nói xong, Druid Nigel và Elan đi tới từ xa.

Ludwig nói: “Ồ, ta mời bọn họ cùng đi, Nigel đã đến cận truyền kỳ, có thể an toàn theo chúng ta xuyên qua tinh giới, Elan không phải ‘Sinh vật tự nhiên’, không nằm trong phạm vi hạn chế, đến nơi bọn họ có thể ở trong tháp pháp sư, tri thức vô hạn ở tinh giới sẽ không bóp nát bộ não tội nghiệp của họ.”

Kỳ thực nói tới lục địa ma pháp nơi Ludwig lớn lên, Shaw cũng rất tò mò, nhưng cậu cách cấp độ truyền kỳ quá xa, cho dù mang theo ba pháp sư truyền kỳ, cũng không thể giúp cậu chống lại quy tắc tiếp cận tinh giới. Cấp độ truyền kỳ là ngưỡng thấp nhất để tiến vào tinh giới, nếu có cường giả vượt qua truyền kỳ dẫn đường, cận truyền kỳ cũng có thể được che chở đi qua tinh giới, nhưng dưới cận truyền kỳ cũng chỉ có Thần mới có biện pháp. Cho nên Shaw chỉ có thể tiếc nuối ở nhà chờ nhận quà lưu niệm, để an ủi cậu, Rollei và Joanne đều sẽ ở lại với cậu.

“Đi thôi!” Mephisto nói, “Thời gian không còn sớm, trở lại vừa kịp giờ cơm tối.”

Hành trình xuyên qua tinh giới rất dài, nhưng thực ra rất ngắn, khoảng cách này là một quá trình kỳ diệu, không thể dùng lời nào diễn tả, vô số thế giới trôi qua bên cạnh, con người trong đó giống như một hạt bụi lạc giữa đại dương bao la, vừa giống như một ngôi sao nhỏ bé nhưng cực kỳ nóng rực trong vũ trụ.

Thật kỳ diệu, Hayden từng có một lần đi vào hư không với Ludwig, cho nên ý thức vẫn rất rõ ràng, Nigel cùng Elan đầu tiên đi qua tinh giới, đồng tử giãn ra, thần trí không biết trôi đi nơi nào.

Cuộc hành trình rất nhanh, cũng rất chậm.

Giọng của pháp sư như từ xa thổi đến: “Chúng ta đến rồi!”

Di chứng của chuyến du hành tinh giới diễn ra rất nhanh, ngay sau khi họ rời khỏi tinh giới, Nigel và Elan hoang mang liền trở lại bình thường, chỉ là hoàn toàn không nhớ rõ làm sao xuyên qua tinh giới, đối với bọn họ mà nói, một giây trước còn ở trên tinh không, một giây sau mở mắt liền nghe pháp sư nói đã đến nơi.

Bạch Long Tuyết Phong trước tiên xông ra ngoài.

“Hoan nghênh đến thế giới của ta.” Ludwig vui vẻ nói.

“Gào ──” Bạch Long Tuyết Phong liền xông về, mang theo hàn khí, theo động tác mở cửa của hắn, một nắm bông tuyết lớn thổi vào, dính vào đùi Hayden.

Hayden nhìn một chút chiếc quần cộc nhàn nhã của mình…

“Không đúng.” Ludwig cau mày, ba pháp sư cùng ném ra thần chú thăm dò, động tác chỉnh tề như một.

Westprince xoay người, ném thần chú thăm dò lên Elan, sau đó ông lộ ra một vẻ mặt tỉnh ngộ, có chút áy náy mà nói: “Xin lỗi, có một sai sót nhỏ trong tính toán, chúng ta là lần đầu tiên tiếp xúc với dạng sống ‘Trí tuệ nhân tạo’ này, nhất thời không tính toán chính xác năng lượng cậu cần, khiến vị trí của chúng ta bị sai lệch.”

“Chúng ta rơi xuống Bắc Cực?” Elan giật khóe miệng, “Từ cuộc trò chuyện vừa rồi của các vị, không khó đoán ra đích đến thực sự giống như là mùa xuân quanh năm, cơ bản không có tuyết rơi.”

“Không, chúng ta vẫn rơi đúng vị trí, sai chính là thời điểm.” Ludwig nói, “Chúng ta sớm hai ngàn năm.”

Những người không phải pháp sư: “…”

“Hai ngàn năm, còn chưa đủ để một nơi cực kỳ lạnh lẽo biến thành xuân bốn mùa?” Nigel nghi hoặc nhìn Elan: “Địa lý thông thường mà anh học, nhưng anh cảm thấy không sai.”

Elan: “Đánh giá theo sự vận động của đại lục tinh tế, thực sự không thể.”

“Thế giới phép thuật cũng không thể.” Ludwig nói, “Thế giới tự nhiên không có thay đổi quá lớn như vậy, nếu như ý chí của thế giới chơi như vậy, nó chính là động kinh, liền bị các pháp sư tiền bối tập thể sửa chữa.”

Druid: “…”

Elan hỏi: “Cho nên, chuyện gì thế này?”

Sắc mặt của Ludwig trở nên tồi tệ: “Còn có thể xảy ra chuyện gì ── “

Ba pháp sư đồng thời tối sầm mặt lại, ghét bỏ mà nói: “Là thuật sĩ!”

Mọi người cùng bước tới cổng tháp pháp sư, chỉ thấy giữa không trung có hai bóng người, một cô gái bị gió tuyết đầy trời quấn lấy, hoặc là nói, cô chính là trung tâm của gió tuyết, người kia là một gã pháp sư hệ không gian, không gian rộng lớn quỷ dị vặn vẹo xoay quanh bên cạnh hắn, khó giải thích được có chút quen thuộc.

Mephisto lẩm bẩm một câu: “Lạnh quá, sẽ đóng băng Wes và Lud… giải quyết sớm một chút, về nhà sớm ăn một bữa thịnh soạn…”

 Trên người tên pháp sư không gian kia có một dao động nguy hiểm dị thường, cho nên Ludwig phản xạ có điều kiện, thậm chí không thấy rõ dáng dấp hắn ra sao, trực tiếp khoát tay, vết nứt hư không xuất hiện sau lưng hắn ── Đại pháp sư truyền kỳ mới từ tinh giới đi ra, trên người còn mang theo dấu ấn mà tinh giới để lại thời điểm xé rách tinh giới, cho nên kẽ nứt hư không này trực tiếp nuốt chửng pháp sư không gian không hề phòng bị kia vào tinh giới.

Westprince hơi có chút nghi hoặc: “Lud, tại sao con lại đánh pháp sư ── “

Thánh kỵ sĩ truyền kỳ Goliath có vẻ là đáng tin cậy nhất, vẫn luôn yên lặng suy nghĩ, đột nhiên nói: “Tôi biết đây là chuyện gì, theo ghi chép lịch sử, hai nghìn năm trước, vào cuối những năm tối tăm, tất cả trật tự bắt đầu được xây dựng lại, nhưng vào lúc này, Cida · Rakamond, ‘Người thắp đèn đêm tối’ trong những năm tháng cực khổ dẫn dắt người làm phép, vì theo đuổi sự bất tử vô tình sa đọa thành pháp sư biến chất, trở thành kẻ thù mới của tân kỷ nguyên kiến thiết, các thế lực khác nhau đã phải đối phó với hiền giả ngày xưa. Hắn lúc đó là thầy của thế hệ pháp sư trẻ, cho nên học sinh của hắn xuất phát từ sự tôn trọng cuối cùng, không muốn tự mình lạnh lùng hạ sát với ân sư ngày xưa, hơn nữa phép thuật hệ không gian quỷ dị khó lường, không thích hợp bao vây quy mô lớn, vì vậy họ liên hợp triển khai cấm thuật, tạm thời lấy ra hết ma lực của liên minh thuật sĩ, rót vào cho một thuật sĩ băng giá trẻ tuổi, lịch sử gọi là ‘Nữ Hoàng Sương Tuyết’, nữ sĩ Brigitte, hai người giao chiến một chọi một, ma lực băng sương và ma pháp không gian đã từng tạo ra một lĩnh vực cực kỳ lạnh lẽo ở ngoại thành Osland, nhờ có sự trấn áp của các pháp sư xung quanh mới không gây hại cho khu vực xung quanh… Nhưng nhóm quan sát lịch sử Druid ghi lại rằng khi hai bên đánh nhau được nửa đường, Rakamond bỗng nhiên mất tích, sau lần đó không xuất hiện, học giả ma pháp cho rằng ma lực quá mạnh của cả hai bên tạo thành biến dạng không gian, Rakamond bị Nữ Hoàng Sương Tuyết đánh vào hư không…”

Sau khi ông nói xong, tất cả những người trong cuộc tham dự cuộc chiến với Đệ tứ văn minh hai mặt nhìn nhau năm giây, sau đó tập thể cười ha ha.

“Cho nên, Ludwig vung tay, đem Cida suýt chút nữa trở thành đại ma vương diệt thế ném vào tinh giới, sau đó Cida trà trộn vào thế giới tinh tế, còn muốn tiếp tục hủy diệt thế giới, thông đồng làm bậy với nhóm săn mồi tinh thần thể, còn tự cho mình là lão đại… Kết quả thời điểm đang tấn công nhân loại, lại một lần nữa bị Ludwig cắt…” Nigel càng nói càng cười, cười đến không đứng thẳng được.

Phần lớn tinh thần thể cấp cao nhìn thấy nhân loại không thể tùy tiện ăn, trực tiếp lựa chọn xoay người chạy, đồng thời khi chạy cũng không chút do dự mà bỏ rơi Cida, để cho Ludwig cắt Cida tan nát, đến xúc tu vẫn chưa ăn.

Sau khi tinh thần thể cấp cao của Đệ tứ văn minh lưu vong, tinh thần thể bậc thấp không kịp chạy đã bị người dân đế quốc đặt lên bàn ăn ── pháp sư nướng ma quỷ người bình thường không thể ăn, nhưng sinh vật tinh thần thể của Đệ tứ văn minh (không bao gồm Cida bị đồng hóa bởi tự nhiên), chúng nó đều là sinh vật bản địa tinh tế, người bình thường cũng có thể ăn, trong lúc nhất thời không ít người sành ăn tinh thần thể đột nhiên xuất hiện, tinh thần thể bậc thấp không có trí khôn, sau khi nhân dân tinh tế được trang bị các dụng cụ mới được phát minh đặc biệt, thành thạo một số kỹ năng, người bình thường cũng có thể hợp lực bắt được một con.

“Đây là số mệnh khốn khổ khốn nạn gì?” Nigel cảm thán.

Tác giả có lời muốn nói:

Nhân vật phản diện: Nhân quyền đâu? Nhân vật phản diện không có nhân quyền sao?

Lulu: Có thể ăn nhân vật phản diện, không có nhân quyền.

.・。.・゜✭・.・✫・゜・。.

Hihi, I’m back~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play