Phiên ngoại: Chuyện xưa của Joanne và Rollei (2)

Đây thực ra không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là một “kế hoạch tác chiến” có chủ đích.

Joanne rất tự nhiên sử dụng Rollei làm thư ký riêng, nhấn mạnh vào chữ riêng.

—— bởi vì phó quan Johnny và Rita đã bị phạt mất chức trong một tháng. Họ được sắp xếp vào đội tuần tra làm tân binh, làm việc nặng trong một tháng, để trừng phạt họ vì những hành động khiêu khích đánh nhau ác ý, Rollei bởi vì “Phòng vệ chính đáng”, mặc dù không trước tiên báo cáo vi phạm, nhưng không phải là “Sai lầm lớn”, nên hình phạt là ba ngày giam lỏng, sau khi bình phục vết thương, một mình làm công việc của ba phó quan.

Sau đó… sau đó Rollei phát hiện, anh phải đến văn phòng của Joanne hơn ba lần một ngày, anh sẽ đi theo bất cứ nơi nào Joanne đến.

 

Có vẻ như cũng không có gì không tốt? Rollei nghĩ, vừa đi theo Joanne tới nhà kho cơ giáp để đại tu Ám Đạm Sắc Vi.

Ám Đạm Sắc Vi là một trí tuệ nhân tạo rất vui vẻ nhiệt tình, không giống với tên của hắn chút nào, lần đầu tiên Rollei bước vào nhà kho cơ giáp, cơ giáp kia rất lưu manh mà làm động tác “Câu dẫn”, còn huýt sáo một cái thật dài, y như một tên lưu manh đường phố nhìn thấy cô gái xinh đẹp, bị Joanne ấn nút cắt đứt dây thần kinh kết nối giữa cơ giáp và trí tuệ nhân tạo.

“Haiz.” Ám Đạm Sắc Vi than thở, “Joanne có mỹ nhân mới, nên không cần bạn thân cơ giáp lâu năm.”

Joanne liếc mắt: “Nếu không thì tôi đưa cậu cho Gehry nhé?”

“Không, không!” Ám Đạm Sắc Vi trong một giây trở nên đoan trang, “Chương trình tự động đo lường cơ năng bên trong cơ giáp bắt đầu vận hành, tiến độ đạt được…”

Rollei không nhịn được cúi đầu nín cười.

Kỳ thực không phải lần đầu tiên anh nhìn thấy Ám Đạm Sắc Vi, nhưng quả thực là lần đầu tiên anh biết nguyên soái Joanne trầm ổn có cơ giáp với cá tính như thế.

Khi Rollei bước vào nhà kho cơ giáp này lần đầu tiên, Ám Đạm Sắc Vi mới vừa được lắp ráp xong xuôi, vẫn chưa có tên. Lúc đó Rollei đang mặc nguyên bộ giáp xương là nhân viên phụ trách vận chuyển vật tư đến đến nhà kho cơ giáp, anh cúi đầu nghiêm túc làm việc, tình cờ thấy Joanne thậm chí không cần dây an toàn, trực tiếp nhảy khỏi cơ giáp. Khi cô ấy tiếp đất một cách phóng khoáng tự nhiên, Rollei cảm thấy trái tim mình run lên cùng mặt đất.

“Đừng đỏ chói, đỏ chói đưa cho Gehry đi, cô ta thích. Tôi muốn thay đổi màu sắc một chút.” Joanne chỉ vào Rollei nói, “Làm phiền anh nói cho hậu cần, thay màu đỏ tro nhạt.”

Rollei lúc đó nói: “Bộ phận hậu cần đã đặc biệt chọn màu sáng này, nói rằng muốn làm cho cơ giáp của ngài bắt mắt hơn.”

Cơ giáp chiến đấu không gian sâu quy mô lớn không cần màu sắc trầm, thể tích chúng quá lớn, không thể tránh khỏi bị kẻ địch phát hiện, cho nên chi bằng kiêu căng hoa lệ, trở thành tọa độ tuyệt đẹp nâng cao sĩ khí của binh lính phe mình.

Không ngờ Joanne bật cười, vị nữ tướng trẻ tuổi kia tự tin trả lời: “Tôi đã đủ sặc sỡ loá mắt, nếu cơ giáp không tối màu một chút, kẻ địch sẽ bị tôi làm cho mù mắt.”

Rollei nháy mắt một cái, không khỏi rất tán thành với cô.

Cơ giáp cấp bậc SSS rất hiếm, không chỉ vật liệu đắt và hiếm, hệ thống vũ khí và thiết kế bên trong cũng phải đáp ứng hoàn hảo nhu cầu cá nhân của phi công, là một cơ giáp độc quyền được làm đặc biệt, nhằm tối đa hóa sự phù hợp giữa phi công và cơ giáp —— nói cách khác, thông thường chỉ có quý tộc mới có thể mua được.

Bởi vậy, không thể tránh khỏi một số binh lính xuất thân bình dân thở dài: Nếu tôi sinh ra trong hoàn cảnh tốt, trong nhà cũng cho tôi một cơ giáp SSS, tôi cũng là nguyên soái sức chiến đấu siêu cường!

Nhưng Rollei cảm thấy, với loại cá tính này của trí tuệ nhân tạo Ám Đạm Sắc Vi, chỉ Joanne nhịn được, đổi thành anh, anh sẽ hủy đi cơ giáp.

Ám Đạm Sắc Vi không bao giờ lãng phí một giây, nói mấy lời cợt nhả Rollei mọi lúc.

“Người đẹp nhỏ bé ơi, cười một cái đi, ở đây không có người ngoài, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ chụp trộm ảnh đẹp của anh rồi lấy về liếm, nhiều nhất tôi có thể đặt làm giao diện khởi động —— đây là tạo phúc cho Joanne!” Ám Đạm Sắc Vi miệng như tàu chạy, “Người đẹp ơi, sao da lại đẹp như vậy, thoạt nhìn trắng, mịn, thơm mềm như lòng trắng trứng gà nấu chín…”

Rollei dừng một chút, hỏi: “Tôi tái nhợt như vậy sao?”

Ám Đạm Sắc Vi: “Ấy, đính chính lại, đó là lòng trắng trứng gà với mật ong, ngọt ngào thơm tho!”

“Cậu chưa từng ăn cái gì.” Rollei bình thản trả lời, “Lòng trắng trứng với mật ong, đây là món thất bại, không ăn được.”

Ám Đạm Sắc Vi: “… Nhìn đẹp là được rồi.”

Rollei: “Không đẹp, trứng gà không có lông, là hói đầu, tôi không muốn hói.”

Ám Đạm Sắc Vi: “…Ý tôi là làn da.”

Rollei: “Trứng gà thật sự không có lông, chưa nói đến tóc tai, cả tóc gáy cũng không mọc, vậy làn da của tôi xấu chết.”

Ám Đạm Sắc Vi: “… Thua.”

Joanne mang theo thùng dụng cụ đi tới, cười ha ha, vỗ vai Rollei: “Anh là người đầu tiên ép Sắc Vi đến không còn gì để nói.”

Rollei giây trước bình tĩnh đùa cơ giáp lập tức dừng lại, như thể mọi ngôn từ đều trống rỗng, ngơ ngác mà vuốt ve bờ vai bị vỗ của mình, một lúc lâu sau mới hoàn hồn.

Một tháng sau Rita nằm nhoài ở trên bàn Joanne mắng: “Không phải chứ lão đại, chúng tôi bị ngài đuổi đi một tháng, một tháng rồi, ngài vẫn chưa ăn đến miệng? Hắn liều chết không theo sao? Không thể nào, hắn vì ngài mà đánh nhau đánh ác liệt như vậy!”

Joanne ngồi ở bàn xem lại danh sách xét duyệt quân nhu, nghe thấy Rita trêu chọc, để bút xuống, trả lời: “Dù sao thì anh ấy cũng chạy không thoát, tôi chỉ tò mò không biết anh ấy có thể nhịn được bao lâu mới dám biểu lộ ra.”

Rita lườm một cái: “Trên mặt hắn còn kém không viết một hàng chữ —— ‘Joanne nguyên soái mời tới quy tắc ngầm tôi, tôi không thể chờ đợi được nữa’, lúc chúng tôi có hiểu lầm trước đây, tôi còn tưởng rằng hắn tức giận như vậy là bởi vì tôi và Johnny sỉ nhục nhân cách của hắn, hiện tại tôi cảm thấy, hắn tức giận vì ‘Đúng vậy tôi xác thực muốn bán thân cho nguyên soái Joanne đáng tiếc không bán được, rất tức giận’.”

Joanne mím môi cười: “Đúng, cho nên tôi ngược lại muốn xem xem, anh ấy chịu được bao lâu! Nói thật là dáng vẻ anh ấy đỏ mặt nhưng còn cố gắng báo cáo với tôi siêu cấp đáng yêu.”

Ai biết, lần này chờ, chính là hơn ba năm.

Ám Đạm Sắc Vi Joanne · Schlegel, người ám sát đệ nhất đế quốc, dùng phó quan Rollei làm chính diện thu hút hỏa lực, bản thân Joanne chạy vòng sau lưng tập kích, loại đấu pháp này đã khiến quân đoàn Hoa Tường Vi thế như chẻ tre, ba năm qua trên chiến trường thuận buồm xuôi gió. Dù cho trùng tộc đã đoán được chiến thuật của bọn họ, nhưng cũng bó tay, các cô biết Rollei chỉ là phụ trách thu hút hỏa lực, sát chiêu thật sự là Joanne đứng sau, nhưng dốc hết sức lực lần theo Joanne mà không quan tâm Rollei thì anh ta có khả năng tiến vào hạm đội giết sĩ quan chỉ huy, nếu như quan tâm đến anh ta, thì không có cách nào đề phòng Joanne xuất quỷ nhập thần.

Bọn họ phối hợp quá ăn ý, kẻ địch vừa nhìn thấy quân đoàn Hoa Tường Vi liền hận không thể quay người chạy nhanh.

Nhưng ba năm qua đi, điều duy nhất bọn họ không hiểu ngầm chính là —— Joanne trước sau cũng không đợi được Rollei bày tỏ tình cảm với mình, thậm chí, hiện tại Rollei có thể bình thản như nước trước mặt cô, mặt không chút thay đổi, từ lâu rồi không còn đỏ mặt ngây ngô như ba năm trước, dù cho Joanne cố ý nói lời mang tính ám chỉ, Rollei cũng vẫn giải quyết việc chung, đuôi lông mày cũng không động một cái.

Khiến người ta hoài nghi liệu anh ta có phải là người hay là trí tuệ nhân tạo giả trang, sau đó đóng mô-đun cảm xúc hay không.

Trong phòng làm việc, Rita đến báo cáo công việc kêu lên: “Tình hình thế nào, tên kia di tình biệt luyến* sao? Tháng trước tôi cố ý nói với hắn, nguyên soái Joanne muốn hẹn hò với thiếu tướng Diamond, các người đoán tên kia nói cái gì? Hắn nói ‘Chúc nguyên soái sớm ngày tìm được nửa kia, hạnh phúc mỹ mãn!’. Đầu óc của hắn bị tia vũ trụ đốt cháy rồi sao?”

(*Thay người yêu như thay áo)

Johnny bình tĩnh hơn nhiều so với cô gái trẻ đang la hét kia, hắn phân tích: “Rollei không dám tỏ tình với nguyên soái, dù cho hắn đã rõ ràng ai cũng nhìn ra được.”

Rita không đồng ý: “Là đã từng rõ ràng ai cũng nhìn ra được, hắn có nhút nhát đến đâu, tôi cũng không nghĩ có thể nhịn được quá lâu, nhưng hiện tại hắn một chút phản ứng đặc biệt cũng không có.”

Johnny lắc đầu: “Không, ý tôi là, địa vị chênh lệch quá xa. Nguyên soái Joanne, ngài là gia chủ của gia tộc đại quý tộc hiển hách Schlegel, gia thế của hắn lại… Cha mẹ ba năm liền là giáo viên được yêu thích nhất trung học… cái này tính là thành tựu gì? Chính hắn cũng rõ ràng, hắn đối với gia tộc hoặc là sự nghiệp của ngài đều không giúp ích, cho nên giữa hắn và ngài không có hi vọng, hắn sẽ không để cho mình làm trì hoãn ngài. Ba năm qua đi, hắn đã càng ngày càng thận trọng, sớm không còn là chỉ huy trẻ tuổi dưới cơn nóng giận có thể tùy tiện đánh nhau với chúng tôi.”

“Trì hoãn…” Khóe miệng Joanne không cảm xúc giật giật, trên mặt mang theo ý cười, “Cho nên Nhật Đảng bên kia vẫn luôn nỗ lực dẫn dắt dư luận, nói tôi ‘Cậy thế bao dưỡng tiểu bạch kiểm*’.”

(*ý chỉ những chàng trai trắng trẻo xinh đẹp, sống bám vào người khác hoặc được bao nuôi)

Bởi vì không ai nghĩ rằng một gia chủ quý tộc sẽ lấy một thường dân bình thường. Sau khi chiến tích của Rollei ngày càng nổi bật, cách nói bao dưỡng tiểu bạch kiểm này cũng chưa đánh đã tan.

“Đây chính là hiện trạng của đế quốc.” Joanne lạnh lẽo cứng rắn mà nói, “Vấn đề này sớm đã có người ý thức được, cũng không dám làm gì để thay đổi nó. Có bao nhiêu người trong cái gọi là quý tộc cũ của đế quốc? Lại nắm giữ toàn bộ quyền lực quân đội và huyết mạch kinh tế của đế quốc, loại kết cấu tập đoàn thống trị đầu sỏ này, ở trên cao nhìn xuống, cao cao ngự trị trên đầu dân chúng của đế quốc, thậm chí kích động sự đối lập ngăn cách lẫn nhau, không chơi với nhau, tiếp tục như vậy, khó đảm bảo rằng một ngày nào đó, đế quốc mới không một lần nữa chia rẽ, trở thành một ‘Đế Quốc Quý Tộc’ và một ‘Liên Bang Bình Dân’.”

Bọn họ đi rồi, Rollei, đối tượng của đề tài liền tiến vào báo cáo.

Anh dùng thái độ nghiêm túc và kiên định báo cáo: “…Công việc dọn dẹp biên giới đã hoàn thành, cả ba tiểu đội trở về, kết quả kiểm kê tổng cộng là…”

Joanne lơ đãng nghe, Rollei chấp hành nhiệm vụ chưa từng sai sót, báo cáo anh viết cũng không cần chỉnh sửa, anh hoàn hảo theo mọi nghĩa.

“Rollei.” Joanne cắt lời của anh.

“Vâng, nguyên soái?” Rollei không để ý đến sự cắt ngang của Joanne, ôn hòa bình tĩnh mà ngẩng đầu lên, dò hỏi, “Ngài có dặn dò gì?”

Joanne mím môi một cái, nhìn chằm chằm Rollei, đôi mắt màu xanh nhạt của đối phương ôn hòa ung dung nhìn lại, không chút né tránh, không chút gợn sóng.

Vì vậy, Joanne khoát tay áo một cái: “Không cần đọc, anh xử trí vẫn luôn rất tốt.”

“Vâng.” Rollei dứt khoát đóng chiến báo, “Đây là công văn quân sự cần ngài tự mình xử lý, nếu như ngài không có lệnh khác, thuộc hạ sẽ kiểm tra đội đặc nhiệm.”

Joanne tùy ý phất tay, ra hiệu giải tán.

Sau khi Rollei lui xuống, Ám Đạm Sắc Vi yên lặng mở ra bộ sưu tập video do camera giám sát ghi lại —— Rollei xưa nay không bao giờ nghĩ tới loại trí tuệ nhân tạo cao cấp như Ám Đạm Sắc Vi ngay cả hệ thống an toàn trung ương cũng toàn quyền phụ trách, có thể nhìn trộm anh. Trong video Rollei cầm trên tay rất nhiều phong bì màu hồng trông giống như thư tình, khác với trạng thái làm việc bình tĩnh nghiêm túc, trên mặt lộ ra vẻ ngọt ngào xen lẫn đau thương, giấu phong thư ở mọi ngóc ngách kỳ quái trong phòng ngủ của mình, rất giống phần tử lan truyền tình báo cho địch.

Các video tương tự xuất hiện liên tục, video gần đây nhất là cách đây vài ngày.

Sự ái mộ của Rollei đối với Joanne chưa bao giờ thay đổi, thậm chí thư tình đầu tiên không gửi đi chỉ có vài đoạn, những bức thư cuối gần như được Rollei viết thành truyện dài.

Anh có rất nhiều điều muốn nói với Joanne, nhưng xưa nay giấu đi hoàn mỹ, bảo đảm không lộ một chữ, gây rắc rối cho Joanne.

“Thời điểm chưa thích Rollei, tôi không nhận ra rằng vấn đề này nghiêm trọng đến vậy.” Joanne nhíu mày, “Anh ấy thậm chí còn không có ý định cho tôi biết.”

“Bởi vì hắn cho rằng ‘Không thể’, giống như fan theo đuổi thần tượng, bất luận cuồng nhiệt đến đâu, đều rõ ràng mình và thần tượng tuyệt đối không thể, nhiều nhất ở trong mộng thôi.”

Joanne cảm thấy tẻ nhạt vô vị: “Thôi, trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc, tôi cũng không muốn trêu chọc anh ấy nữa, trực tiếp ra lệnh cho anh ấy, bảo 7h30 tối nay tới phủ của tôi.”

Đêm đó, Rollei mặc đồng phục thẳng tắp, tới trước phủ Nguyên soái, mệnh lệnh viết cần anh tham gia vào một “thí nghiệm quan trọng”.

Rollei có chút khó hiểu, bởi vì anh không phải là sĩ quan kỹ thuật, xưa nay chưa từng thực hiện bất kỳ nhiệm vụ thử nghiệm nào, nhưng anh sẽ không thắc mắc bất kỳ mệnh lệnh nào của Joanne.

Anh đến đúng giờ, Ám Đạm Sắc Vi dẫn anh lên lầu, anh nghĩ đang đi đến phòng thí nghiệm, nhưng ai biết đẩy cửa ra, anh phát hiện đang đứng ở cửa phòng ngủ của Joanne, trong phòng tắm có tiếng nước ào ào.

Rollei theo bản năng mà lui về sau một bước, cạch, Ám Đạm Sắc Vi trực tiếp khóa cửa qua hệ thống kiểm soát, phía sau lưng anh đập vào cửa, đúng lúc này, tiếng nước ngừng lại, cửa phòng tắm bỗng nhiên mở ra, một luồng hơi nước nóng hổi bốc ra, Joanne tùy ý mang theo khăn tắm lau tóc, rồi sải bước tiến vào phòng ngủ.

Vừa ngẩng đầu, Joanne không nhịn được học theo Ám Đạm Sắc Vi huýt sáo.

Cô nhìn thấy Rollei mặt đỏ như đang thiêu đốt đã lâu không gặp. Thanh niên tuấn tú dựa hết vào cửa, như thể nỗ lực là có thể làm mình xuyên qua cửa đi ra, anh dùng đuôi mắt liếc nhìn Joanne, sau đó lập tức cúi đầu, vành tai lộ ra dưới tóc đỏ đến mức muốn tích huyết.

“Ngài… ngài…” Phó quan bình tĩnh một lần nữa biến thành thanh niên ngây ngô năm đó, không biết làm sao nói thành lời.

Joanne ác liệt mà ngồi xuống giường, vỗ về chăn bông mềm mại dưới thân, ra lệnh: “Cũng không có chuyện gì lớn, chính là chuẩn bị quy tắc ngầm anh.”

✿✼:*゚:༅。.。༅:*・゚゚

Gọn gàng, dứt khoát ( ´ ▽ ` )b

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play