Thập Niên 70: Mẹ Kế Cưng Sủng Tiểu Nhãi Con

Chương 236


2 tuần

trướctiếp

“Còn nhớ rõ năm đó người một nhà các cậu tới thôn chúng ta, lúc đó cậu còn đang được mẹ cậu ôm gắt gao vào trong lồng ngực, mặt xám mày tro, lúc ấy cậu bé lắm, ha ha bé như con khỉ ốm vậy, còn chưa bằng con cảu cậu bây giờ, mà chỉ qua mấy cái chớp mắt, liền lớn như vậy rồi, cũng có tiền đồ, thôn chúng ta…… thôn chúng ta thật vinh dự khi có cậu! Viễn Hành à, một nhà các cậu hiện tại muốn đi đâu, tôi cũng không cầu cậu cái gì, chỉ cầu một nhà các cậu ở bên ngoài sống an ổn mà vui vẻ, ba cậu đối với thôn có ân, thôn đối với các cậu cũng tốt hẳn các cậu cũng biết, tôi biết cậu cũng là người biết tri ân báo đáp, nhưng cũng đừng quá nhớ nhung bên này, nhưng khi các cậu đi đâu, phải nhớ đến, bất luận thời điểm nào, các cậu vĩnh viễn đều là người của Trần gia thôn, nếu có rảnh, cũng nhớ phải về thăm mọi người nha.”
“Thôn trưởng, cảm ơn ngài.”
Ninh Viễn Hành nắm chặt lấy đôi tay khô khốc già nua kia của thôn trưởng, đối tay ấy che kín đầy vết chai sần, trịnh trọng mà cảm tạ.
“Tạ cái gì mà tạ, không cần cảm tạ, nói gì chứ, xa lạ lắm.”
Thôn trưởng Trần run run rẩy rẩy mà đứng lên, vẫy tay với Ninh Viễn Hành đang muốn tới hỗ trợ mình, chắp hai tay sau lưng rồi chậm rãi đi về nhà .
Tấm lưng nhỏ bé gầy gò của ông đã có phần hơi gù, mái tóc cũng không còn đen nữa.
Mà chính là ông lão này, vất vả vài thập niên mà chống toàn bộ Trần gia thôn, vượt qua từng năm tháng thăng trầm, đưa các thôn dân thành thật kiên định mà sinh hoạt, làm mỗi nhà mỗi hộ, thậm chí là mỗi người trong thôn, đều có thể ăn no mặc ấm, không phải chịu đựng đói khát thống khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp