Dù sao mình cũng phải đi xem mắt, cô chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông đang tiến lên xách tên trộm trên đất lên.
[Sức lực đúng là lớn!]
“Đồng chí, anh có đối tượng chưa?”
[Không có thì mình quen nhau đi!]
Thạch Đường:…
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái, chớp chớp đôi mắt to nhìn mình.
Còn có lời nói vừa rồi anh nghe được, chẳng lẽ là cô ấy nghĩ trong lòng?
Có hơi vô lý nhưng anh vẫn vô thức thốt ra.
“Không có!”
Mắt Tiền Kim Ngọc sáng lên, đôi mắt to cười cong cong như vầng trăng khuyết.
“Tôi tên là Tiền Kim Ngọc, anh muốn lấy vợ không?
Kiểu đăng ký kết hôn ngay lập tức ấy.”
[Anh ấy tên là Thạch Đường (ao), mình tên là Kim Ngọc, (cá vàng)
Ao nuôi cá vàng, quá hoàn hảo!
Nhưng tiền đề là trong ao này chỉ có thể có một mình mình.
Nếu còn dám có con cá khác, dù anh ấy có đẹp trai đến mấy mình cũng phải đổi ao.]
Thạch Đường: Đổi ao?
Biểu cảm trên mặt cố gắng không sụp đổ, người ta vẫn nói tâm tư con gái khó đoán nhất, anh lại có thể nghe được tiếng lòng của cô gái này?
Vậy thì cô ấy cũng không tệ!
“Được! Cô đến cục dân chính đợi tôi, tôi đưa tên trộm đến đồn rồi sẽ đến tìm cô.”
Tiền Kim Ngọc ngẩng cằm lên.
“Được!”
Nhìn Thạch Đường xách người đi, Tiền Kim Ngọc khoanh tay dựa vào bức tường bên cạnh, dùng ngón trỏ gõ vào cằm suy tư.
Vì đây là một cuốn sách, nhân vật chính là chị họ của cô, người luôn muốn hơn người khác.
Vậy thì cô cứ không đi xem mắt, trực tiếp tìm một người đăng ký kết hôn là được, xong chuyện.
Nghĩ vậy cô vỗ tay đứng dậy, trực tiếp đến cục dân chính.
Thạch Đường xách tên trộm đi trên đường, tò mò nhìn những người xung quanh.
Không còn nghe thấy ai nghĩ gì nữa, lạ thật, chẳng lẽ chỉ có thể nghe được cô gái đó?
Tiền Kim Ngọc, cá vàng!
Anh không khỏi cười cong mắt.
Một tay khác sờ hộ khẩu trong túi, dù sao hôm nay anh cũng ra ngoài xem mắt.
Lúc này thời gian đã trôi qua lâu rồi, sợ là đối phương đã đi rồi?
Đi đến đồn, ném người vào đồn
“Mẹ kiếp, hôm nay tiện tay bắt cho cậu một tên trộm, cho mượn xe đạp đi!”
Mã Đức Bỉ là bạn từ nhỏ của anh, vừa hay là công an.
Thấy anh xách người đến, Mã Đức Bỉ để kiểu tóc hai tám rẽ ngôi vuốt tóc ra đón, thấy anh ném người xuống rồi định đi.
“Xe anh cứ lấy đi, chỉ là anh định làm gì thế?”
Thạch Đường dùng chân dài quét lên xe đạp, nụ cười trên mặt không kìm được.
“Tôi đi đăng ký kết hôn!”
“Đăng ký gì?”
“Đăng ký kết hôn! Ha ha ha!”