Nghe cô nói vậy, mẹ Thạch Đường cười, lúc trước khi họ lên kế hoạch, bà đã dội cho họ một gáo nước lạnh.
Chính là vì biết, năm nay cô sinh con xong thì căn bản không làm được gì.
“Không phải mẹ muốn dập tắt ý chí tiến thủ và sự tích cực của con. Mà là năm nay con thực sự rất khó ra ngoài gây dựng sự nghiệp! Con xem ba đứa nhỏ này, mỗi ngày phải ăn ba bốn năm bữa, vậy thì con ra ngoài không thể nào mang theo cả ba đứa hoặc hai đứa bên người được chứ? Nếu không mang theo bên người thì sẽ không kịp về cho chúng bú, vậy thì chỉ còn cách là cả ba đứa đều uống sữa bột. Mặc dù một mình mẹ chăm ba đứa không thành vấn đề nhưng dù sao thì vẫn nên để hai chúng ta ở nhà trông thì tốt hơn.”
Tiền Kim Ngọc nghe bà nói vậy cũng thấy đúng.
Bây giờ là thời kỳ cải cách mở cửa năm 80, gió xuân thổi khắp nơi, ôi, muốn nhân cơ hội tốt năm nay để kiếm tiền, xem ra phải đợi đến năm sau rồi.
Cô cũng không phải không muốn giống như những phụ nữ làm việc ở công sở kiếp trước, vắt sữa để ở nhà cho bảo mẫu hoặc người già cho trẻ bú.
Cô muốn tự mình cho con bú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play