Bà Lưu liếc ông.
“Nói toàn chuyện vô bổ, tối nay cứ ở đây đi. Sáng mai chúng ta về làng bẻ mấy bắp ngô mang về trạm y tế. Tôi phải nhanh chóng nghiên cứu ra dược tính, chúng ta cũng nhanh chóng xin phép cấp trên.”
Nếu chuyện này thành, chắc chắn phải đi một chuyến. Đến lúc đó cũng tiện tìm người.”
Nói đến chuyện tìm người, ông Lưu cũng nghiêm mặt lại.
“Đúng đúng, tìm người là quan trọng. Tôi nghe chính ủy Vương mô tả, lúc đó Thạch Đường chắc chắn là bị thương. Chỉ không biết thương nặng hay nhẹ, tám phần là khá nặng, sau đó được người bên kia cứu đi. Đây là tình huống tốt nhất mà tôi có thể nghĩ đến.”
Bà Lưu hừ một tiếng.
“Ông đừng nói nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play