Đừng Ngại, Anh Hứa Sẽ Không Làm Gì Đâu!

Chương 2 - TG1


2 tuần

trướctiếp

Bắt đầu truyền tống ... 10% ... 50% ... 80% ... 99% ... 100% . Đinh thành công .

Trong không gian u tối Lưu Uyển vừa mở mắt ra đã cảm nhận một cơn đau từ từ truyền tới, cậu hơi nhíu mày tính mắt đảo qua một lượt, rồi gọi hệ thống ra chiếu sáng khu vực này .

Ánh sáng vừa léo lên Lưu Uyển lúc này nhìn rõ được mọi thứ nơi này, ở đây xung quanh có các dụng cụ dùng để tra tấn khác nhau. Trong còn có một số dụng cụ không nên khác mà Lưu Uyển chân thì đang bị xích lại, trên khắp cơ thể đầy vết thương bị rỉa máu chồng chất lên nhau nhìn cực kỳ ghê tợn .

Hệ thống lúc này sau khi lấy được thông tin lập tức truyền cho Lưu Uyển, Lưu Uyển mới biết mình xuyên vào cơ thế của một thiếu gia giả mạo .

Trách trường hợp nhầm lẫm nên sẽ thiếp lập giống tên Lưu Uyển nhé .

Nguyên chủ là con của gì giúp việc sinh ra cùng ngày với thiếu gia thật, do ghen tị con của người khác được sống tốt, bà ta liền không suy nghĩ nhiều mà tráo đổi đứa bé. Để cho nguyên chủ sống với thân phận thiếu gia nhà giàu .

Nguyên chủ này tính tình chẳng tốt đẹp chút nào, hết đánh nhau, chơi bờm còn không quan tâm đến việc học hành .

Nguyên chủ ỷ lại thân phận của mình còn thường xuyên bắt nạt thiếu gia thật, sau đó không lâu sau thân phận bị vạch trần bị gia đình hắt hủi, còn những kẻ trước trước kia từng bị nguyên chủ bắt nạt biết được .

Liền bắt cóc nguyên chủ sau đó ngày đêm tra tấn, cuối cùng nguyên chủ không chịu nổi chết đi .

Nghe cốt truyện máu chó quen thuộc Lưu Uyển không có cảm xúc gì vì cậu quá quen rồi không thèm quan tâm làm gì, thứ mà cậu hiện giờ quan tâm là phải tìm được sư huynh của mình. Tuy có thể định vị linh hồn của sư huynh mình ở thế giới nào nhưng sư huynh ở thế giới này là ai, hệ thống không điều tra ra được .

Cho nên Lưu Uyển vẫn là tự ra tay đi tìm Tịch Tư Lạc, trước đó Lưu Uyển từ hệ thống bóc lột ra được dụng cụ, sau đó lọ mọ mở khóa dây xích cho mình .

Cậu chả sợ hãi chút nào hiên ngang đi tìm lối ra của tầng hầm mà lúc này Lưu Uyển vừa đi ra, liền nhìn thấy mấy kẻ đang bàn tán ngồi nói chuyện cười đùa .

Tên tóc đỏ hỏi :" Cái tên Lưu Uyển sao rồi ".

Tên tóc đen :" Hắn á chưa chết được mà công nhận tên này sống cũng dai thật, vừa lúc chúng ta chưa tra tấn đủ nó, cái tên đó trước kia dùng thân phận của mình làm hại chúng ta thảm như vậy. Giờ thì thân phận bị bại lộ chả ai còn quan tâm đến cậu ta, đã thế chúng ta nhân cơ hội này phải tra tấn tên này cho đủ, cho nó biết thế nào là sống không bằng chết vì dám hãm hại chúng ta ...". nói rồi ánh mắt hắn ta hiện lên rõ sự căm hận uống một ngụm rượu lớn .

Tên khác :" Đúng đó phải tra tấn cho đủ, ra tay mạnh vào, cm thứ chó má đó vừa ngu xuẩn không là được gì ra hồn ra oai khắp nơi, mấy năm đó phải nhìn sắc mặt hắn mà sống tao đã không chịu nổi rồi, loại vừa ngu dốt còn tỏ vẻ mình thông minh ... loại người như nó vốn không nên sống làm gì ! ". trong từng câu phát ra đều thể sự bất mãn, căm ghét, hận thù Lưu Uyển cực điểm, như thể muốn giết chết Lưu Uyển ngay lập tức .

Mà Tên tóc đỏ vốn đang cười định nói gì đó bỗng chốc nhìn thấy bóng dáng của Lưu Uyển xuất hiện, hắn ta lúc đó còn tưởng mình nhìn nhầm .

Chưa kịp lên tiếng nhắc nhở đồng bọn Lưu Uyển đã đi tới gần sau lưng tên tóc đen, trực cầm gậy đậm một phát mạnh sau lưng hắn. Cú đánh của Lưu Uyển dáng xuống như muốn lấy mạng hắn ta vậy, tên tóc đen đau đớn cứ thế ngã xuống nằm liệt ra đất .

Tên khác bên cách thấy vậy giật mình định đứng dậy cũng Lưu Uyển cho một nhát, tên tóc đỏ nhìn hai đồng bọn của mình ngã xuống đất, rồi nhìn ánh mặt lạnh băng của dọa sợ tái mặt .

Ánh mắt hắn lúc này đầy hoảng sợ nói:" Sao mày thoát ra được ...".

Chưa để hắn ta nói xong Lưu Uyển liền đơ chân lên đạp một cước khiến hắn ta ngã lăn ra đấy. Cơn đau đơn truyền tới khiến tên tóc đỏ tỉnh táo lại nhìn về phía Lưu Uyển đầy kinh hãi .

Tiếp đó liền bị Lưu Uyển cho một cú nữa khiến hắn trực tiếp ngất xỉu tại chỗ, cả ba tên cứ thế này liệt ra đất được Lưu Uyển giải quyết một cách nhanh chóng, trong khi chưa kịp hiểu chuyện gì .

Cậu không muốn nghe mấy cái lời vỗ nghĩa của mấy tên này làm gì, Lưu Uyển trước giờ khi làm ít khi nói lý lẽ lắm mà phải trực tiếp ra tay mới đúng phong cách của cậu .

Giải quyết xong mọi việc Lưu Uyển còn không quên tặng chúng một món quà, tiếp đó liền lái xe đến đồn cảnh sát báo án .

Thật ra Lưu Uyển cũng không muốn làm vậy nhưng liên quan đến thân phận, cậu còn phải tìm sư huynh của mình nên vẫn nhanh chóng giải quyết rắc rối cho của cơ thể này trước đã rồi mới ổn định được .

Rất nhanh Lưu Uyển đi đến cục cảnh sát khuôn mặt lạnh băng thay đổi bằng biểu cảm đáng thương, bước chân loạt choạng chạy tới cục cảnh sát .

Mà cảnh sát thấy thế lập tức chạy đến cảnh giác cực kỳ khi thấy trên người Lưu Uyển toàn vết thương .

Lưu Uyển giọng run rẩy nói :" Tôi muốn báo án ..".

Cảnh sát nghe nhìn nhau lập tức hiểu ra vấn đề đỡ Lưu Uyển lại, do trên người cậu quá nhiều vết thương chảy máu rất kinh khủng, thậm chí còn có một vết thương có giấu hiện bị thối giữa nhìn cực kì ghê người. Điều khiến ai nấy xung quanh nhìn thấy mà kinh sợ không thôi, cảnh sát xung quanh thấy vậy nhanh chóng ổn định tâm trạng mọi người, rồi đưa cậu đến bệnh viện ngay lập tức mà Lưu Uyển lúc này không chịu nổi ngất đi .

Đến tỉnh lại thấy mình trong căn phòng bệnh rồi, Lưu Uyển thật ra không có ngất thật, cậu vẫn tỉnh táo âm thầm quan sát mọi thứ xung quanh . Mắt thấy thời gian thích hợp cậu liền mở mắt ra, y tá bên cạnh thấy tỉnh giác nhanh chóng gọi người đến kiểm tra .

Sau một hồi dò xét cuối cùng cảnh sát lúc này bước tới hỏi cậu vài vấn đề, Lưu Uyển cũng cực nghiêm túc trả lời từng vấn đề một .

Cảnh nghe sau mà rơi vào trầm mặc một lúc, thật sau khi kiểm tra họ đã biết được thân phận của Lưu Uyển. Nhưng sau đó khi nghe cậu kể bản thân mình bị bắt cóc còn tra tấn, liền cảm thấy tức giận có chút thương hại cho cậu .

Tuy danh tiếng Lưu Uyển trước đó không tốt nhưng tốt xấu gì cũng không làm ra việc hại người. Lưu Uyển đúng là có lấy thân phận của đuổi học một số bạn học nhưng cũng không hề làm hại đến tính mạng của họ .

Hiện giờ thấy Lưu Uyển thành ra như vậy có phẫn nỗ không nói nên lời, có thể khiến một người trở nên như thế, tra tấn thành ra như vậy còn là con người không. Cho dù Lưu Uyển có làm sai nhưng không phải họ không thể đi học ở nơi khác, nếu muốn trả thù cũng rất nhiều cách nhưng việc làm ra những hành vi tra tấn đối phương như này thì quả thực cực kỳ quá đáng .

Đây căn bản là không coi mạng sống ra gì những kẻ làm ra hành vi như này, thì bọn họ căn bản không còn kẻ đám thương nữa rồi mà là trở thành tội phạm đáng bị lên án .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp