Giang Ninh vừa bước vào phòng trực ban một đám đồng nghiệp đã ùa đến vây xung quanh ân cần hỏi han, hỏi đến mức Giang Ninh tê cả da đầu, không biết bọn họ muốn làm gì.
Từ Miểu từ phòng bệnh trở về, mang theo vài hồ sơ bệnh án, tính đi vào phòng trực ban ngó Giang Ninh một cái, vừa dừng bước cúi người, chống tay lên bàn đã nhìn thấy đôi mắt sưng húp của cô bạn đồng nghiệp. Anh ta thoáng ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Giang Ninh hồi lâu, dò hỏi: “Cô khóc đấy à? Sưng cả mắt rồi đây này.”
“Mắt á? Dị ứng đấy.” Giang Ninh tháo kính xuống để lộ đôi mắt ửng đỏ, “Tôi vừa mới bôi thuốc xong.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“À. Ra là dị ứng.” Từ Miểu kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh, mở máy tính ra bổ sung hồ sơ bệnh án của bệnh nhân, lại quay đầu nhìn Giang Ninh, “Nếu như không biết là dị ứng, còn nghĩ là cô đã khóc một đêm cơ.”
Giang Ninh nhìn hai hộp khăn giấy trên bàn, động tác thoáng dừng lại, Lâm Yến Thù không phải cho rằng cô khóc mới đưa khăn giấy cho cô đó chứ?
“Không phải bác sĩ Giang khóc à?” Trong thời gian giao ban, tại phòng trực đều là bác sĩ cùng khoa, mọi người đều nhao nhao vây quanh cô, “Chị còn không dám hỏi cô, sợ cô có chuyện gì buồn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT