3.
Tôi không mang theo bất cứ thứ gì mà rời khỏi Thẩm gia cùng với Trương Bình Bình. Trương Bình Bình luôn miệng chửi bới.
Tôi ngập ngừng hỏi: “Mẹ, lúc trước mẹ ở đâu? Sao mẹ không về?”
Trương Bình Bình ngạc nhiên nhìn tôi: “Con gái, con có gì không đúng lắm.”
Tôi cười khúc khích: “Mẹ, mẹ cũng có gì không đúng lắm.”
Kiếp trước, chúng tôi lần đầu gặp mặt cũng không thân thuộc lắm. Cũng như bà ấy vẫn nhớ đến Thẩm Xuân Ni, còn tôi ít nhiều vẫn nhớ cha mẹ nuôi của mình. Sau này hai chúng tôi cùng nhau trải qua thời kì mạt thế được hơn một năm, mối quan hệ hai mẹ con dần được cải thiện.
Ngay ki nhìn thấy tôi như vậy, Trương Bình Bình đã hiểu ý tôi ngay, bà ấy cũng vô cùng kích động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play