15.
Tôi và Trương Bình Bình ăn no xong, liền cùng dân thôn đi xem náo nhiệt. Không thấy thì không tưởng tượng nổi. Thẩm Xuân Ni thực sự đã đến đây, mang theo 6 người đàn ông. Suốt chặng đường đi chắc hẳn bọn họ đã phải chịu nhiều đau khổ, đói đến mức gầy gò, quần áo rách rưới.
“Bác Thiên Tuyển, xin hãy cho chúng cháu vào…”
Lúc tôi và Trương Bình Bình đi tới thì thấy gần như cả thôn đều đã đến. Mọi người thực sự là nhàn rỗi.
Dì Vương vừa ăn hạt dưa vừa nói: “Đúng là vô liêm sỉ? Trước đây cô ta còn chửi chúng ta là đồ nhà quê.”
Dì Lưu: “Không biết trong cơ thể có virus hay không nữa.”
Chú Trần: “Bình Bình ở đâu? Này, Bình Bình, cô không thể mềm lòng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT