Một bữa cơm này, Ngô Mậu quan sát tôi rất nhiều lần.
Tôi chỉ hòa nhã nhìn qua Ngô Mậu một cái, rồi không chú ý y nhiều thêm nữa.
Đến lúc ăn xong, Ngô Mậu cũng chẳng nói thêm gì khác.
Tuy trời tối, nhưng Phùng Bảo và Phùng Quân cũng không nói tiếp tục nghỉ ngơi, mà trực tiếp lái xe lên đường.
Lần này đi đường bèn bình thường hơn rất nhiều, khoảng chừng lái tầm mười tiếng đồng hồ, liền tìm thấy một khu phục vụ nghỉ ngơi.
Khoảng hai ngày sau, núi ở xung quanh đã thay hình đổi dáng.
Lương Châu, Tây nam đất Kiềm, và cả Cửu khúc Huyền Hà mà trước đây chúng tôi từng đi, đều là non xanh nước biếc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play