Mã Bảo Trung nói tôi là âm sanh tử.
Âm sanh tử dưới con mắt người bình thường, thì không phải là người! Mà là đứa con do quỷ sinh ra, cũng là quỷ!
Đương nhiên, bản thân tôi không thấy thế, Lưu Văn Tam với Trần mù, và những người quen biết tôi, cũng chẳng nghĩ như vậy.
Chỉ là ý nghĩa trong lời nói của Mã Bảo Trung, thì là ý đấy! Cố Nhược Lâm đã sắp không chạy nổi nữa.
Nghĩ rõ những điều này xong, tôi bèn nhét luôn cái vali vào tay cô ta, sau đó gầm khẽ một câu: “Nhược Lâm, em chạy về phía nhà chú Văn Tam! Đám chó này đều đuổi theo tôi! Tôi dụ chúng nó đi chỗ khác đã!”
Cố Nhược Lâm sợ hãi không biết làm sao, gào lên như sắp khóc: “Anh dụ chúng nó đi kiểu gì, đám chó này có thể cắn chết người đấy!”
Tôi nhe răng ra cười, nói một câu: “Sông Dương cũng không khiến tôi chết chìm được, mấy con chó này làm gì dám cắn tôi thật, tôi có cách, em cứ chạy trước là chuẩn rồi!”
Nói xong, vừa đúng lúc chúng tôi chạy tới một ngã rẽ, tôi vụt xoay đầu, rẽ vào trong ngã rẽ kia rồi chạy thục mạng!
Quả nhiên đúng như những gì tôi nghĩ!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT