Vốn dĩ Trương Nhĩ đã bị thọt rồi, xem ra là lão cũng không ngờ rằng ngao sói lại trực tiếp xuống núi luôn, lại hoặc là lúc lão rời khỏi dây cáp treo, tốc độ không nhanh bằng ngao sói, nên mới khổ vì miệng ngao.
Trương Nhĩ lúc này, sắc mặt tối sầm, chỉ là ở khoảng cách này tôi không nhìn rõ ánh mắt của lão.
Chẳng cần phải nghĩ tôi cũng biết, lão chắc chắn đang muốn lột da rút xương ngao sói.
Tôi nheo mắt lại, chằm chằm nhìn thẳng lão, có điều lần này tôi không lấy gậy khóc tang ra, mà nắm chặt lấy Bút Địa Chi và nghiên mực.
Bởi vì tôi biết, Trương Nhĩ nhất định không thể nào đánh thẳng với tôi, chỉ một con ngao sói liền đã là tồn tại mà lão không chống đỡ nổi.
Bên trong cỗ quan tài đó, chính là Dương Hưng?
Ánh trăng lẫn lộn với ánh sao, trong đầm nước này ánh lên quầng sáng âm u, thẩm thấu một thứ màu xám đen đặc thù, khiến lòng người ta ngột ngạt khó nhịn nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT