Trương Nhĩ không lập tức trả lời Liễu Dục Chú, lão tỉ mỉ kiểm tra mặt bàn một lượt xong, mới gật gật đầu.
Tiếp đấy lão bưng chén trà kia lên, một hớp uống sạch.
Thế này cực giống với người ở trong nhà mình thu dọn đồ đạc, bận bịu hết xong, thì uống một chén trà giải khát.
Mấy người Liễu Dục Chú, Liễu Hóa Đạo, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương cũng không lập tức động thủ, mà bốn người tản ra thành hàng, trong tay mỗi người đều nắm chặt kiếm gỗ đào, rõ ràng là đang trong trạng thái phòng bị, không cho Trương Nhĩ bất cứ cơ hội đào tẩu nào.
Trương Nhĩ thở mạnh ra một hơi, nhìn vọng về một hướng, đột nhiên lại nói: “Không phải vấn đề có chạy thoát được không, mà ta vấn đề là ta có muốn chạy hay không.”
“Ta kỳ thực có một thắc mắc, Thập lục, trước khi động thủ, giải đáp cho chú Trương được không?” Trương Nhĩ ngoảnh đầu lại, khoảnh khắc nhìn đối diện với lão, trong mắt lão ánh sáng lấp lánh, thần thái ngời ngời.
Vừa nãy nhìn sơ qua Trương Nhĩ, tôi còn chưa nhìn thấy tướng mặt Trương Nhĩ một cách rõ ràng tỉ mỉ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT