Sau khi mở cái bọc vải ra xong, đập vào mắt bèn là Dương Công Bàn.
Chiếc đĩa đồng vuông vuông vức vức, ở giữa là khay tròn hơi lồi lên, kim chỉ hơi hơi hình thành kim xoay… Âm thanh rè rè đã lâu không nghe thấy, vô cùng rõ nét.
Lại lần nữa nâng Dương Công Bàn trong lòng bàn tay, cái cảm giác không cầm nổi Dương Công Bàn lên ở Hồng Hà lần trước đã biến mất không còn nữa.
Giống hệt không khác gì trước đây, thậm chí còn có một thứ cảm giác có thể dễ dàng điều khiển.
Tôi hít sâu một hơi, trong lòng lập tức càng ổn định thêm vài phần.
Đem Dương Công Bàn treo vào thắt lưng, tôi trầm giọng nói: “Liễu đạo trưởng, đa tạ.” Ánh mắt Liễu Dục Chú sâu thẳm nhìn tôi một cái, bình thản nói: “Hai chữ đa tạ này, xong việc thì nói với cô ta đi.” Nói xong, Liễu Dục Chú bèn quay người đi về phía hậu viện.
Liễu Hóa Đạo, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương đồng thời cất bước, đám đạo sĩ kia thì không nhúc nhích, vẫn cứ đứng yên trong đại viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play