Liễu Dục Chú mất máu không ít, môi của gã đã có chút trắng nhợt, giữa môi còn sót lại vết máu đầu lưỡi đỏ tươi, gã chăm chú vẽ phù, ánh mắt không hề xê dịch chút nào.
Tôi đã nhận ra, đây là phù văn Tế thiên mạch mà gã từng dùng ở bên ngoài thôn Tiểu Liễu!
Chỉ có điều trước đây, thứ gã dùng là vải trắng và chu sa thông thường, còn lần này thì là dùng máu vẽ phù!
Ngày hôm đó phù văn Tế thiên mạch dùng một tấm vải trắng, phất trần chu sa, bèn trấn áp cả con sông bên ngoài thôn Tiểu Liễu!
Hiện giờ Liễu Dục Chú xả máu vẽ phù, chưa chắc đã không thể cho chúng tôi yên ổn qua sông!
“Lưu Văn Tam, chèo thuyền, anh không được về thành phố Nội Dương, đợi chúng tôi về xong, anh cần ở đây vớt xác để những người khác của nhà họ Liễu chúng tôi có thể vào thôn, đạo phù này không dùng nổi mấy lần đâu, xác chết dưới sông bắt buộc phải giải quyết, tôi và La Thập Lục sẽ về xử lý phiền phức cần xử lý.” Động tác trong tay Liễu Dục Chú không ngừng, đồng thời trầm giọng dặn dò Lưu Văn Tam.
Lưu Văn Tam vụt đứng dậy, lão nheo mắt nhìn đối diện với Liễu Dục Chú tận mấy giây, có điều lại không mở miệng nói gì, mà đến vị trí đuôi thuyền để chèo thuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT