Đương nhiên, sự hiếu kỳ đối với phong thủy tôi dĩ nhiên là có, nhưng phần nhiều hơn vẫn là sự cảnh giác.
Còn chưa vào thôn, mà nước bên ngoài thôn đã là Song hung thủy, chỗ này nhất định sẽ không đơn giản.
Lại qua khoảng chừng mấy phút, Lưu Văn Tam vẫy tay gọi một câu: “Xong rồi, mọi người nhanh chân lên thuyền đi, lúc này còn vẫn chưa mưa, đi qua không vấn đề, đợi lúc nữa mưa rồi, thì đúng phải nói là không dám qua đâu.” Lưu Văn Tam chỉ gỡ một chiếc thuyền ra, có điều chiếc thuyền này không hề nhỏ, đã đủ để cho mấy người chúng tôi lên rồi.
Liễu Dục Chú, Thẩm Kế, Trần mù lên thuyền trước.
Cuối cùng lúc Phùng Bảo, Phùng Quân cùng với Khương Manh cũng định lên thuyền, thì tôi giơ tay ngăn ba người họ lại.
Trong lúc nghĩ ngợi, ánh mắt tôi liên tục nhìn mặt của Phùng Quân.
Thời gian này bảo Phùng Quân đi theo tôi, tướng mặt của hắn không thay đổi nhiều lần, tôi cũng chẳng biết vạch kiếp nạn đó của hắn đã tan đi chưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT