Tuy rằng cái thôn đó là do người của tộc Khương điều tra phát hiện ra, chứ không phải Trương Nhĩ phơi ở ngoài sáng, nhưng tôi đích thực phát giác ra một mối nguy cơ.
Còn nữa chính là dựa vào dạng tâm tư lòng dạ đó của Trương Nhĩ, chỗ bị phát hiện, xác suất lớn sẽ không tiếp tục được lão dùng làm nơi ẩn thân nữa.
Chỉ có điều, chúng tôi hiện giờ đích thực không có lựa chọn nào khác tốt hơn.
Không còn lựa chọn nào khác, thì chỉ có thể tương kế tựu kế, coi bản thân mình thành mồi nhử thôi.
Đương nhiên, suy nghĩ này tôi cũng không nói rõ ra, tôi cảm giác dựa vào tâm tư cẩn mật của Trần mù, lúc tôi nói bốn chữ “dụ cá vào rọ” đó, lão chắc đã có thể liên tưởng ra rồi.
Trần mù châm một điếu thuốc lá cuộn, con ngươi màu xám trắng động đậy, ánh nhìn quét qua tôi một phát.
“Dụ cá vào rọ, cũng phải xem cá có vào hay không.” Trong lúc nói, lão lại lẹc khẹc ho tận mấy tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play