Tôi vốn còn có chút ngại ngùng.
Bởi vì Khương Manh mở miệng câu đầu tiên, là đặt tôi ở phía trước, đối với cô thị nữ Khương Manh này mà nói, cô ta biết đạo lý tôn ti, mà vẫn cứ làm thế này… Nếu không phải là cố ý, thì e rằng chính là bản năng.
Tôi vô thức muốn xem xem Thẩm Kế có biểu hiện gì.
Có điều còn chưa đợi tôi ngoảnh đầu qua, cửa sổ ghế lái phụ của xe đã đột nhiên mở ra.
Trong tiếng ho lẹc khẹc, lộ ra ngoài nửa khuôn mặt của Trần mù.
Lão một tay kẹp một điếu thuốc lá cuộn, ho đến mức như sắp ho cả phổi ra ngoài rồi, mà thuốc vẫn cứ rít không ngừng.
“Chú Trần?!” Tôi kinh ngạc, lên tiếng chào hỏi lão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT