Lưu Văn Tam vẫy vẫy tay, lão liếc tôi một cái, làm một động tác ngoảnh đầu và đưa mắt ra hiệu.
Tôi định thần lại, đi đến bên cạnh Cẩu Tam Đường, lắc lắc đầu, làm một động tác mời với ông ta.
Cẩu Tam Đường mặt đầy biểu cảm thất vọng, mấy người Đường Hạ Giang cũng lộ vẻ mặt không cam tâm, nhưng cũng chẳng làm gì được.
Có điều âm ỉ trong ánh mắt của mấy người Đường Hạ Giang, tôi nhìn thấy được vài phần ngượng ngập do nỗi hổ thẹn gây ra, là những lời của Lưu Văn Tam khiến bọn họ có thứ cảm giác này?
Tôi tiễn đoàn người Cẩu Tam Đường đến cổng, Cẩu Tam Đường ngừng một chút, quay đầu lại, rồi nắm lấy tay tôi, lực tay của ông ta không nhỏ, rõ ràng là còn vô cùng nghiêm túc.
“La tiên sinh, thực lực của nhà họ Cẩu cậu biết rồi đấy, giúp tôi lại khuyên thêm Lưu tiên sinh.” Tôi bất lực lắc đầu, có điều tôi cũng không thẳng thừng như thế, nói: “Cẩu gia chủ các ông cứ về chỉnh đốn trước đã, nhà họ Cẩu chuyến này tổn thất không nhỏ.” Cẩu Tam Đường còn liên tiếp nói mấy câu được, lúc này mới rời đi.
Sau lưng truyền lại tiếng bước chân, tôi ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Tưởng Thạch với khuôn mặt thất vọng y hệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play