Sau khi về tới khu nhà mà Tưởng Thạch sắp xếp cho chúng tôi, trên mặt Lưu Văn Tam đã mang chút vẻ say rượu.
Thời gian trước đây lâu như vậy, tôi đều chưa từng thấy Lưu Văn Tam uống say bao giờ.
Dựa vào tửu lượng của lão, sớm đã ngàn ly không đổ rồi, hiện giờ chắc là ứng với câu nói của người xưa đó, rượu không say người tự say.
Tôi đưa lão vào một gian phòng xong, quay người rời khỏi phòng.
Đợi sau khi ra ngoài xong, tôi phát hiện vẻ mặt của Phùng Quân và Phùng Bảo đều có chút ít chần chừ và bất an.
“La tiên sinh…Thẩm Kế, cô ta vừa nãy đột nhiên ra ngoài rồi… Chúng tôi…” Người mở miệng là Phùng Quân, giọng của hắn hơi có chút mất tự nhiên.
“Cô ta có nơi cô ta muốn đi, có việc cô ta muốn làm, ngày mai cô ta sẽ quay về thôi.” Tôi xua xua tay, ra hiệu cho bọn họ không cần lo cho Thẩm Kế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT