Giọng điệu của lão cũng không còn cứng cỏi như trước nữa, hạ giọng làu bàu mấy câu mà tôi chẳng nghe rõ, chung quy chính là cuối cùng lão lại chửi bậy một câu, nói lão cả đời này còn chưa từng làm chuyện xác chết đã vớt lên rồi nhưng lại không dám lên bờ, nói rồi, sắc mặt liền càng khó coi hơn, nhưng rõ ràng không có cách nào khác cả.
Chỉ là nhìn sang tôi, trưng cầu ý kiến của tôi.
Đương nhiên tôi biết, nếu tôi trả lời là phải liều, thì Lưu Văn Tam chắc chắn sẽ không nhíu mày nửa phân. Chỉ có điều, tôi rõ ràng không thể lựa chọn như thế, cũng không thể làm như thế.
Tôi ngẩng đầu nhìn Thẩm Kế, trầm mặc mất mấy giây.
Tôi tin rằng từ trong lời nói của người khác, và từ biểu cảm của tôi, Thẩm Kế cũng đã nhìn ra ý tứ và thái độ của tôi rồi.
Thẩm Kế cũng nhìn đối diện với tôi, cô ta cũng trầm mặc y hệt.
Thời gian dường như thành chạy chậm, xung quanh dần xuất hiện một số tiếng cười rất nhỏ, nhưng tiếng cười này the thé lẫn lộn vào với nhau, rồi lại được tiếng gió truyền đi, thế mà cũng đã hình thành hồi âm. Đây đều là đám quỷ nước kia đang cười!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT