Thân người Lưu Văn Tam cứng đờ lại một phát, lão không tiếp tục xuống nước nữa, mà nghe lời tôi, lùi ra sau hai bước.
Cẩu Tam Đường rõ ràng ngẩn người ra, ông ta sốt ruột nhìn sang tôi: “La tiên sinh, chỉ có mười mét, cứu người trước đã, tại sao lại không được xuống nước?”
Trong lúc nói, ông ta trực tiếp liền đi luôn về phía tôi, vô cùng thất thố giơ tay ra, túm chặt lấy cẳng tay tôi.
Hoặc giả do vấn đề tướng mặt, lại hoặc là do Cẩu Tam Đường quá sốt ruột, nên mặt mũi của ông ta ta lại ngày càng trở nên hung tợn.
“Còn không đi là không kịp nữa rồi!” Cẩu Tam Đường nghiến răng nói.
“Đã không kịp nữa rồi, tướng mặt của anh ta không giống với ông, Quỷ thư Mệnh môn, là Diêm Vương gọi hồn, không cứu nổi.” Tôi hít sâu một hơi, nói thật với Cẩu Tam Đường: “Cho dù là tôi, nếu xuất hiện Quỷ thư Mệnh môn, đại khái cũng hết cứu nổi.”
Cẩu Tam Đường còn định nói nữa, tay ông ta càng dùng lực hơn, tôi đều đã cảm thấy đau buốt từng cơn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play