Lúc này, trong sân chỉ còn lại tôi, Thẩm Kế, Khương Manh, Phùng Bảo và Phùng Quân.
Thẩm Kế hơi hơi nghểnh đầu lên, nụ cười trên mặt cô ta từ từ tắt đi, cuối cùng chỉ còn lại một nét cười nhàn nhạt.
Vẻ mặt của Phùng Bảo và Phùng Quân không mấy dễ nhìn, thậm chí Phùng Quân còn hơi hơi siết chặt nắm đấm.
Tuy hai người bọn họ rất nhiều thứ đều không hiểu, nhưng theo tôi lâu như vậy rồi, chắc chắn biết được độ quan trọng của Âm dương thuật, Thẩm Kế mở miệng kiểu này, trong mắt bọn họ đương nhiên là Thẩm Kế làm khó tôi đến cực điểm.
Khương Manh thì càng là mặt mũi trắng bệch, mang bộ dạng hồn bay phách lạc.
“La Thập Lục, nếu một người đột nhiên trở nên quá thông minh, thông thường đều dễ ‘khôn quá hóa dại’.” Giọng nói của Thẩm Kế dần trở nên lạnh lùng.
Tôi chằm chằm nhìn đối diện với cô ta, trong ánh mắt không có tý chút lưỡng lự nào, cũng cười cười, hỏi ngược lại: “Vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT