Trần mù có vẻ nghĩ ngợi, Lưu Văn Tam thì trợn tròn con mắt lên.
Lão đưa tay ra sờ luôn lên trán tôi, giọng nói cũng khàn cả đi: “Thập Lục, mày chắc chắn cũng bị trúng vong rồi, cái thứ quỷ đấy dữ thế à? Phù cũng không chặn nổi?!”
“Lão mù, ông còn ngẩn ra đấy làm gì, nhanh qua xem cho Thập Lục…”
Trần mù đưa tay lên, nhưng lại là bóp luôn lấy cổ tay của Lưu Văn Tam, không để lão chạm vào tôi.
Con ngươi màu xám trắng của Trần mù nhìn đối diện với tôi.
Lưu Văn Tam định dùng sức nhấc tay lên, lão trợn mắt nhìn Trần mù, đang định tiếp tục mở miệng…
Thì Trần mù lẹc khẹc ho đôi tiếng, lên tiếng nói trước: “Thập Lục có dự định và sắp xếp của nó, phù nó vẽ nếu như không chặn được cái xác Ác thi vũ hóa đã phá xác đấy, thì chúng ta cũng không cần phải đấu với Từ Bạch Bì nữa, rượu chẳng thấy mày bớt uống, tại sao vẫn cứ không tỉnh táo thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT